HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 61

má nó:

- Có lẽ phải thế này thì mày mới câm mồm.

Ngay sau đó, anh cảm thấy ân hận, nhưng đồng thời cũng thấy mình bất

lực không sửa được cái sai đã làm. Hai bố con tiếp tục đi, đứa con khóc tấm
tức, người bố đầy tủi hổ.

Tối hôm đó, Giogiơ làm việc ở quầy rượu cho tới mười một giờ để bù lại

thời gian anh nghỉ, giúp Hunđơ tính toán tiền thu và dự kiến nhu cầu tuần
tới. Rồi anh vội vã về nhà, đi qua thảo nguyên trống trải phủ đầy sương
dưới ánh trăng. Anh biết Meri đang đợi anh về để nghe kết quả việc gặp
người môi giới nhà cửa, chị đã đợi suốt ngày, nhưng không dự đoán bất kì
trở ngại nào.

Khi Giogiơ bước vào nhà, Meri đón chồng với nét mặt hân hoan. Rõ ràng

chị đang nóng lòng muốn nghe chuyện thăm viếng ông Michơn, và việc
mua ngôi nhà mới. Sự phấn khích làm chị đẹp hẳn lên và trông trẻ lại như
cô gái đầy sức sống mà Giogiơ đã ghì chặt vào ngực mình mười năm về
trước.

- Đừng nói với em vội, - Meri vui vẻ. - Tội nghiệp anh Giogiơ, anh hẳn

đói lắm đấy. Đoán xem em có những món gì cho anh nào? Thịt thăn và
trứng đấy.

- Em đáng yêu quá, cô em thân mến ạ, - Giogiơ trả lời, cố gắng cười đáp

lại cũng vui vẻ như vợ. - Thịt thăn à? - Anh chép môi tán thưởng.

Nhưng vốn có một trực giác nhạy bén, Meri cảm thấy có cái gì không ổn:

- Có chuyện gì không, anh thân yêu? Đã có chuyện gì xảy ra ở khách sạn?

Trông anh hơi tiều tuỵ đấy.

- Không, không mà, - Giogiơ trả lời. - Mọi việc ở quầy rượu đều ổn cả.

Meri đến gần Giogiơ, đặt hai tay trên ve áo chồng, nhìn vào mắt anh dò

hỏi. Chị nói khẽ:

- Có chuyện gì đó không ổn mà. Kể cho em nghe đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.