HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 131

như con không ra gì vậy? Thế này mà Cầm lên chân là mệt cho con đấy.
- Con nghe này - Bà cụ nói - Con làm như con hiền lắm không bằng, làm gì
có ai ức hiếp được con chứ?
Và quay sang Bội Cầm bà tiếp:
- Bội Cầm, con nghe mẹ, đừng sợ nó, nếu nó có làm gì con cứ mách lại mẹ,
mẹ sẽ cho nó biết tay.
- Vậy thì nguy rồi - Tự Thanh ngồi phịch xuống ghế - Thế này thì cuộc đời
con từ đây về sau sẽ ra sao?
Bội Cầm gỡ rối:
- Nội à. Cầm gọi bà cụ bằng cách xưng hô của Vy - Anh ấy sẽ không hiếp
đáp con được đâu, vì bên cạnh con còn có Chúc Vy kia mà.
Bà cụ chỉnh ngay:
- Con phải thay đổi cách xung hô chứ. Từ đây con gọi ta là mẹ - Là mẹ
đàng hoàng có nhớ không?
Bội Cầm đỏ mặt. Chúc Vy mở to mắt tò mò, hỏi:
- Nội ơi, thế từ đây về sau con gọi là cô giáo hay phải sửa lại "mẹ"?
Bội Cầm càng lúng túng hơn, cô định nói thì bác tài đã đi vào nói với Vy:
- Cô chủ. Cậu Siêu bảo tôi vào đây nói cô ra xem nhà kính có được không?
- Vâng.
Chúc Vy thích thú, vỏ mọi người ở lại, chạy nhanh ra vườn. Cô bé đẹp như
một cánh bướm.
Ông Tự Thanh nhìn theo con gái rồi lại như nhớ ra điều gì, ông quay sang
nắm lấy tay Bội Cầm, nói với mọi người:
- Xin lỗi mẹ và quý vị. Tôi có việc cần nói riêng với Bội Cầm.
Bà cụ cười:
- Đấy thấy chưa. Mới đó mà chúng mình đã bị mời đi chỗ khác chơi rồi đó.
Tự Thanh không để ý đến lời trách yêu của mẹ, kéo Bội Cầm vào thư
phòng, chàng khép cửa lại ôm lấy Cầm với một nụ hôn. Cầm có vẻ bất
mãn:
- Anh kỳ quá! Người ta đang nói chuyện vui vẻ với mẹ, anh lại kéo vào đây
làm gì?
- Anh có chuyện muốn thẩm vấn em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.