HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 137

QUỲNH DAO

Hãy Hiểu Tình Em

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 14

Hạnh phúc phải chăng chỉ là một cơn gió thoảng đến thật nhanh và ra đi
cũng thật nhanh?
Mấy năm trước, Bội Cầm đã từng nắm giữ hạnh phúc trong tay. Bấy giờ,
em trai chưa mất, mẹ chưa bệnh, Duy với nàng ở vào giai đoạn yêu nhau
nồng cháy nhưng rồi bốc chốc mọi thư đau buồn đến một cách dồn dập.
Bội Hòa chết, mẹ nằm liệt giường rồi Duy bỏ đi. Thiên đường trước mắt
đột nhiên biến thành địa ngục. Tất cả những niềm vui trở thành đau khổ đầy
nước mắt. Có một khoảng thời gian dài, Bội Cầm đã ao ước... phải chi ta
đừng biết "hạnh phúc" thì có lẽ ta đã không khổ đau đến nỗi ngã quỵ như
thế này, phải chi ta đừng biết đến niềm vui, niềm vui quá lớn, thì có lẽ ta
không đến nỗi buồn rũ rượi như thế này. Và phải chi ta đừng có quá nhiều
ảo tưởng về hạnh phúc thì có lẽ ta không đến nỗi thất vọng ê chề.
Bây giờ hạnh phúc lại đến, đến một cách tuyệt vời hơn. Có lẽ sau bao ngày
đau khổ, hạnh phúc đã trở thành quý hiếm và cũng được trân trọng...
Không thể để vuột khỏi tay lần nữa.
Nhưng liệu Bội Cầm có thể giữ chặt mãi "hạnh phúc" được không?
Chuyện xảy ra ở một buổi chiều, đã sắp đến ngày khai giảng. Buổi sáng,
Cầm vừa tham dự phiên họp phân công của toàn thể giáo viên. Cầm đã từ
chối vai trò "chủ nhiệm" lớp vì Cầm nghĩ là mùa thu năm nay nàng sẽ rất
bận.
Buổi chiều, Tự Thanh phải dự tiệc, một bữa tiệc lớn của giới doanh thương.
Trước tới giờ, ngay cả khi đã quen với Thanh, Cầm cũng không để ý xem
Tự Thanh có bao nhiêu cơ sở, bao nhiêu bất động sản hay cổ phần. Chuyện
đó để từ từ biết sau càng hay. Và không biết buổi tiệc chiều nay, Thanh dự
ở đây không biết về lãnh vực mua bán hay trao đỏi hàng hóa.
Chiều nay Cầm rất rảnh rỗi.
Nhưng, chợt nhiên chuông cổng reo. Bà phụ việc bước vào cho biết có một
người đàn ông muốn gặp nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.