HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 186

Như để trả lời lời băn khoăn của chàng, cư3a phòng xịch mở.
Mọi người không hẹn nhìn ra – Chúc Vy trong chiếc áo ngủ màu trắng đang
đứng cửa, mở to mắt nhìn vào.
Cả phòng đột ngột yên lặng. Kể cả Duy Trân đang khóc cũng phải ngồi
ngay người lại. Sự xuất hiện của Vy quá bất ngờ làm ai cũng khó xử.
Vy đang ngủ trên lầu, nghe tiếng khóc, vội vã chạy xuống, lật đật đến độ
quên cả mang dép. Nàng ngơ ngác và đẹp như người trong tranh.
Tự Thanh là người đầu tiên ý thức được sự căng thẳng của tình hình, vội
bước tới địh ngăn chặn:
- Chúc Vy, con lên lầu nhanh lên, ở đây người lớn đang nói chuyện, con
đừng vào quấy rầy.
Nhưng Chúc Vy đã đẩy tay Tự Thanh qua một bên, nàng đi thẳng đến bên
Tùng Siêu, nói như mơ:
- Em biết là anh ở đây cơ mà – Em đang ngủ nhưng em nghe được tiếng nói
của anh… Vì vậy là em biết anh đên.
Chúc Vy lại đưa tay lên, đẩy chiếc khăn mùi xoa trên mặt Siêu qua một
bên:
- Ồ, anh bị thương rồi này, đừng cử động nhiều, nó đang rướm máu, coi
chừng bị nhiễm trùng đấy, anh cứ ngồi yên đi… để em đi lấy thuốc nhé.
Và Chúc Vy bỏ Siêu ngồi đó, chạy vội ra ngoài.
Duy Trân ngi tồhẳng lưng lại, cô nàng có vẻ thích thú.
- À. Thì ra Chúc Vy là cô bé này.
Tùng Siêu có vẻ bối rối:
- Cô Trân, tôi mong là cô đừng nói gì cho Chúc Vy biết hết, đừng để cô ấy
buồn, chúng tôi sẵn sàng làm mọi việc giúp đỡ cô.
Duy Trân nheo mắt, chưa kịp nói gì thì Chúc Vy đã quay trở lại với bông
băng, thuốc đỏ. Cô bé vừa lau vết thương cho Siêu vừa nói:
- Anh làm sao thế? Anh đã va vào hoa kỳ lân à? Hoa kỳ lân là một loại hoa
có nhiều gai, thế mà anh chẳng để ý gì hết.
Ông Tự Thanh sợ Siêu nói thật vội cướp lởi:
- Siêu nó đi trong vườn vấp ngã vào hoa kỳ lân nên bị xước mặt đấy.
- Ồ! – Chúc Vy kêu lên - Lỗi tại con cả, con đã mang nó vào vườn để hứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.