HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 185

Cùng lúc đó, Tùng Siêu xông tới ôm cứng lấy Duy Trân.
- Duy Trân cô đừng có điên, buông tay ra, chúng tôi sẽ giúp cô giải quyết
vấn đề.
- Tôi phải giết nó chết, nó hại tôi.
Duy Trân vừa hét vừa quay sang cắn lấy tay Siêu. Cô nàng như điên lên
thật. Tự Thanh phải dùng hết sức mới gỡ được tay Trân ra, giải thoát được
Cầm. Chàng dìu Cầm ra một góc phòng, đau lòng vuốt tóc người yêu, hỏi:
- Có sao không em? – Em đau lắm hở?
Bội Cầm một tay vuốt tóc, một tay đưa xuống sờ lấy đầu gối. Vì trong lúc
lộn xộn ban nãy, Cầm đã bị Trân đá một cái thật đau vào chân.
Tự Thanh cúi xuống, thấy nơi đùi của Cầm sưng đỏ, chàng nói:
- Em ở đây nhé. Anh đi lấy thuốc ra xoa cho em, mong là chưa đến nỗi
bong gân.
- Không sao đâu anh ạ! – Bội Cầm nắm lấy Tự Thanh – Em không đến nỗi
yếu đuối như anh tưởng đâu.
Cầm nhìn qua, bây giờ Tùng Siêu đã dìu Trân ngồi xuống ghế. Cô nàng vẫn
còn ấm ức hét:
- Tại sao anh lại ôm lấy tôi? Anh làm gì chứ? Bộ anh định… một lần chưa
đã sao?
- Im mồm! – Tùng Siêu lớn tiếng – Cô mà còn ăn nói bậy bạ nữa, tôi sẽ đập
cô vỡ mồm đấy.
- Muốn đập thì cứ đập đi!
Tùng Siêu giận dữ vung tay lên. Nhưng có lẽ vì từ xưa đến giờ, Siêu không
hề đánh đàn bà nân chàng lại buông tay xuống. Duy Trân lợi dụng cơ hội,
đưa những ngón tay đầy móng sắc của mình lên cào mạnh lên mặt chàng.
Bốn vệt máu đỏ hiện lên trên mặt chàng. Siêu giận quá, tung trả một cái tát
mạnh vào mặt Trân.
Cô nàng bắt đầu lớn tiếng khóc, không phải chỉ khóc mà còn chửi bới om
sòm.
Tùng Siêu lấy khăn ra lau mặt. Những vết máu bám trên khăn làm Siêu giật
mình:
- Chết rồi, thế này Chúc Vy nhìn thấy thì sao đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.