HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 34

- Em đã ra dây từ sáng sớm.
- Tôi biết chuyện đó rồi! - Bội Cầm tiếp lời - Nội em vừa cho tôi biết rằng:
Trời vừa tờ mờ sáng là em đã ra đây. Nội bảo em đã ôn bài mấy tiếng đồng
hồ.
Khuôn mặt Chúc Vy đỏ hồng, cô bé có vẻ ngượng ngập.
- Vâng, em đã ra đây rất sớm, em định học nhiều thứ nhưng mà...học chưa
được bao lâu...thì có nhiều điều khiến em bị phân tâm. Em nghĩ là chắc em
cũng chưa học được nhiều, thưa cô.
Nữa rồi! Lại có những lý do... Tóm lại là Vy sẽ không thuộc bài! Cầm hỏi:
- Thế cái gì đã chi phối tâm trí em thế?
- Dạ...mặt trời mọc. Rồi hoa sen nở. Những cành liễu lay động trước gió...
Con Mực nó cười với em.
- Chó mà biết cười ư?
- Vâng, nó biết chứ.
Chúc Vy đáp một cách ngây thơ. Khuôn mặt cô bé tươi như đóa hoa hồng
buổi sáng.
- Thế rồi còn gì nữa?
- Dạ... Chúc Vy nói nhỏ - Còn nhiều thứ rất dễ thương... Như những hạt
sương cứ lăn trên lá, tiếng chim hót trên cành cao... Những chú cào cào núp
trong lá lén nhìn em, rồi con Mực nó nói chuyện với em nữa.
- Thôi đủ rồi!
Bội Cầm ngồi xuống cỏ, cầm những quyển sách lên. Nàng cố tạo cho mình
một nét mặt nghiêm... Vì rõ ràng Cầm đã bị những lý do không đâu của Vy
làm cho tâm hồn nhạy cảm của nàng bị xáo động. Cái giọng nói nhẹ nhàng
như ru con của con bé khiến người khó tính đến đâu cũng khó mà tức giận.
Nhưng dù gì thì cũng không thể yếu mềm. Phải siết chặt một chút. Bây giờ
đã là đầu tháng năm, chỉ còn hai tháng nữa là kỳ thi vào các trường đại học
sẽ bắt đầu. Và Cầm chỉ còn vẻn vẹn sáu mươi ngày. Vậy mà không thấy
một kết quả nào đáng kể.
Cầm bảo Vy:
- Bây giờ em hãy mang bài sử ra đây, đọc tôi nghe.
Chúc Vy có vẻ miễn cưỡng, ngồi xuống trước mặt Cầm, tay lật sách. Cầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.