HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 38

- À! - Ông Tự Thanh cười, như một thói quen đưa tay lên nâng cao cặp
kính - Hai thầy trò cô kiếm được một diểm học lý tưởng quá hở. Nhưng mà
nắng càng lúc càng gắt, hai người không thấy nóng ư?
Chúc Vy đứng lên, cười với cha:
- Không nóng đâu cha ạ.
- Thế cha có phá rối chuyện ôn bài của con không?
Ông Tự Thanh hỏi con gái rồi cúi xuống nhìn những quyển sách trên cỏ.
Bội Cầm yên lặng nhìn hai cha con ông Tự Thanh rồi chợt nhiên nói:
- Chúc Vy, hôm nay chúng ta học bấy nhiêu đó đủ rồi, em sắp xếp sách vở
rồi vào nhà nghỉ đi, tôi có chuyện riêng cần nói với cha em.
Ông Tự Thanh có vẻ ngạc nhiên nhìn Cầm:
- Cô là thấy bói ư?
- Sao thế?
- Làm sao cô biết được là...tôi ra đây định nói chuyện với cô?
Bội Cầm cười:
- Thì ông cứ coi như tôi hành nghề thầy bói vậy.
Chúc Vy cúi xuống lượm mấy quyển sách. Con Mực cũng chạy đến vẫy
đuôi. Vy liếc nhanh về phía Cầm rồi về phía cha. Nàng biết câu chuyện mà
cô giáo và cha cô sắp nói đương nhiên là có dính dấp đến mình. Hơi lo
lắng, nhưng rồi Vy cũng cùng con chó Mực bước vào trong.
Nhìn theo bóng Vy trên lộ trải sải, Cầm nói:
- Ông có một đứa con gái tuyệt vời.
- Thật vây ư? Ông Tự Thanh hỏi với nụ cười nhẹ - Chúng ta vừa đi vừa nói
chuyện nhé? Tôi đã dặn vú Ngô làm thêm phần ăn để giữ cô lại dùng cơm
trưa nay, dù gì, bây giờ cũng gần mười hai giờ rồi.
Bội Cầm không biết làm gì khác hơn. Nàng cùng ông Tự Thanh bước dọc
theo con đường trải sỏi. Hai bên đường là hoa: Hoa phù dung, hoa nhài,
hoa hồng...đang tỏa hương thơm ngát. Vườn hoa này có nhiều loại hoa quá.
Ông Tự Thanh chợt nói:
- Cô định hỏi tôi điều gì?
Cầm giật mình quay lại:
- Muốn nói với ông điều mà ông muốn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.