HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 247

30

Căn Nhà Ngọc Lục Bảo

Anh tỉnh giấc lúc bình minh, cảm thấy khỏe khoắn hơn nhiều tuần vừa

qua, hoặc có lẽ nhiều tháng vừa qua. Có thể là cường điệu khi nói rằng lý
giải của anh về bí ẩn đôi ủng đồng nghĩa với việc con cờ domino đầu tiên đã
ngã xuống, nhưng anh lại có cảm giác như thế khi lái xe qua địa hạt, vào
trong ánh dương đang ló rạng đằng Đông, trên đường đến nhà trọ B&B trên
đường Filchers Brook ở Peony.

Anh bỗng nhận ra việc thẩm vấn ‘những tay pê đê’ ấy mà chưa xin phép

văn phòng Kline hay BCI có thể sẽ phạm luật. Nhưng việc quái gì phải sợ –
nếu về sau ai muốn khiển trách anh cho có thì anh cũng sẽ sống sót thôi. Vả
lại, anh có cảm giác mọi chuyện đang bắt đầu đi theo hướng của anh. ‘Vạn
sự trên đời đều có giờ phút thủy triều dâng cao’

[15]

.

Cách giao lộ Filchers Brook chưa đầy một cây số rưỡi thì điện thoại anh

reo. Ellen Rackoff gọi.

“Ủy viên công tố Kline nhận được tin này và muốn anh biết. Ông ta bảo

tôi nói với anh là trung sĩ Wigg từ phòng giám định BCI đã cải thiện được
đoạn băng ghi âm giữa Mark Mellery và tên hung thủ. Anh còn nhớ cuộc gọi
đó chứ?”

“Có,” Gurney nói, nhớ lại giọng nói ngụy trang và cảnh Mellery nghĩ đến

con số 19 rồi tìm thấy con số đó trong lá thư tên hung thủ đã để lại trong hộp
thư.

“Bản báo cáo của trung sĩ Wigg ghi là, kết quả phân tích sóng âm cho

thấy tiếng ồn xe cộ ngoài nền trong băng đã được thu sẵn.”

“Cô nói sao cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.