HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 122

“Câu hỏi đúng là gì cơ?”
“Khi tôi nghĩ ra được thì anh sẽ là người đầu tiên biết. Nhưng tôi đảm bảo

với anh là không có liên quan gì tới ngoại cảm cả.”

Mellery lắc đầu, điệu bộ giống run rẩy hơn là thể hiện cảm xúc. Rồi y

ngước lên nhìn sau lưng căn nhà, đoạn đưa mắt nhìn xuống hàng hiên đang
đứng. Vẻ mặt ngây dại của y nói rằng y không hiểu sao mình lại đứng đây.

“Ta đi vào trong được không?” Gurney đề nghị.
Mellery định thần trở lại và như sực nhớ ra điều gì. “Tôi quên mất – tôi

xin lỗi – trưa nay Caddy ở nhà. Tôi không thể… Ý tôi là, có thể sẽ tốt hơn
nếu… tôi muốn nói, tôi không thể gọi cho Dermott ngay lúc này được. Tôi
đành phải tùy cơ ứng biến vậy.”

“Nhưng anh sẽ gọi ngày hôm nay chứ?”
“Vâng, có chứ, tất nhiên là ngày hôm nay. Tôi chỉ cần lựa chọn thời gian

thích hợp để gọi thôi. Khi nào tôi nói chuyện với anh ta tôi sẽ gọi cho anh
ngay mà.”

Gurney gật đầu. Nhìn vào cặp mắt của người bạn hữu, anh thấy trong đó

ánh lên nỗi lo về một cuộc đời sắp sụp đổ.

“Câu hỏi này nữa trước khi tôi đi. Tồi nghe anh bảo Justin thuyết giảng về

những ‘lưỡng phân nội tại’ gì đấy. Tôi tự hỏi chủ đề ấy nói đến cái gì.”

“Anh tinh ý đấy,” Mellery vừa nói vừa chau nhẹ mày. “‘Lưỡng phân’ nói

đến sự phân cắt, tính nhị nguyên bên trong một thứ. Tôi dùng từ này đế mô
tả những xung đột bên trong chúng ta.”

“Anh muốn nói đến mấy thứ kiểu như Jekyll và Hyde ư?”

“Phải, nhưng còn sâu xa hơn thế. Con người chất chứa bên trong nhiều

xung đột. Những xung đột này hình thành các mối quan hệ của ta, tạo ra
phiền muộn của ta, hủy hoại cuộc đời ta.”

“Cho tôi một ví dụ nào.”
“Tôi cho anh một trăm ví dụ cũng được. Xung đột đơn giản nhất là xung

đột giữa cách chúng ta nhìn bản thân và cách chúng ta nhìn người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.