HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 123

Chẳng hạn như, nếu chúng ta đang cãi nhau và anh hét vào mặt tôi, tôi sẽ
thấy nguyên nhân chính là anh không thể kiềm chế được tính khí. Tuy nhiên,
nếu tôi hét vào mặt anh, tôi sẽ thấy nguyên nhân không phải là do tính khí
của tôi mà chính là do anh kích động tôi – việc tôi la hét là một phản ứng
thích hợp đáp lại một thứ gì đó trong anh.”

“Hay đấy.”

“Ai trong chúng ta dường như cũng đều được lập trình sẵn để tin rằng tình

cảnh của tôi gây ra vấn đề của tôi nhưng nhân cách của anh gây ra vấn đề
của anh
. Rắc rối phát sinh chỗ đó. Tôi khát khao có được mọi thứ theo cách
của tôi thì có vẻ hợp lý, trong khi anh khát khao có được mọi thứ theo cách
của anh lại có vẻ ấu trĩ. Một ngày tốt đẹp hơn là ngày mà tâm trạng tôi khá
hơn còn hành vi của anh đúng mực hơn. Cách nhìn sự vật của anh đã bị
động cơ của anh làm cho sai lệch.”

“Tôi hiểu rồi.”
“Đó mới chỉ là khởi đầu thôi, chưa chạm vào bề mặt của vấn đề nữa là.

Trí óc ta là một mớ hỗn độn những mâu thuẫn và xung đột. Chúng ta nói dối
để được lòng tin của người khác. Chúng ta giấu đi cái tôi thật sự để mưu cầu
sự gần gũi. Chúng ta lại theo đuổi hạnh phúc bằng những cách xua hạnh
phúc đi. Khi chúng ta sai, chúng ta chiến đấu tới cùng để chứng minh là
mình đúng.”

Đắm chìm vào nội dung chương trình của mình nên Mellery nói chuyện

đầy sức sống, đậm chất hùng biện. Ngay cả trước tình trạng căng thẳng hiện
tại, nó vẫn có sức mạnh giúp y tập trung tinh thần.

“Tôi có cảm tưởng,” Gurney nói, “anh đang nói tới nguồn gốc một nỗi

đau cá nhân hơn là chỉ nói chung chung về con người.”

Mellery gật đầu chầm chậm. “Không có nỗi đau nào tệ hơn nỗi đau có hai

cá thể sống trong cùng một cơ thể cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.