HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 224

phân tâm.

“Vào đi,” cuối cùng y trả lời lớn tiếng.

Cửa mở, và Rodriguez vào. Y không che đậy hoàn toàn được ác cảm khi

thấy Gurney.

“Rod!” Kline ồ lên. “Anh đến đây thì thật tốt quá. Mời ngồi.
Có ý tránh chỗ ghế xô pha Gurney đang ngồi, y chọn chiếc ghế bành đối

diện Kline.

Tay công tố viên cười sang sảng. Gurney đoán cái viễn cảnh phải chứng

kiến các quan điểm đối lập nhau đang đến.

“Rod muốn tạt qua để chia sẻ quan điểm hiện tại của mình về vụ án.”

Kline nói như thể mình là trọng tài đang giới thiệu hai đấu thủ với nhau.

“Tôi mong được nghe quan điểm của anh,” Gurney nói một cách ôn hòa.

Nhưng không đủ ôn hòa để Rodriguez không coi nó như một sự khiêu

khích đã được khéo léo ngụy trang. Y không cần ai khác giục y chia sẻ quan
điểm.

“Mọi người cứ mãi tập trung vào cây…” y nói to đến nỗi kể cả trong căn

phòng lớn hơn văn phòng của Kline thì ai cũng có thể nghe được. “… mà
quên mất rừng.”

“Rừng là…?” Kline hỏi.

“Rừng chính là yếu tố cơ hội, một vấn đề rất quan trọng. Mọi người cứ bị

rối rắm trong chuyện suy đoán động cơ và những thứ tiểu tiết điên rồ về
phương thức gây án. Chúng ta bị đánh lạc hướng nên không để ý đến vấn đề
số một – một trang viên chứa đầy những kẻ nghiện ma túy và những tên tội
phạm khốn kiếp khác vốn đều dễ dàng tiếp cận nạn nhân.”

Gurney tự hỏi liệu phản ứng này có phải là kết quả của việc tay đại úy

cảm thấy quyền kiểm soát vụ án của y đang bị đe dọa hay còn điều gì khác.

“Theo anh thì ta nên làm gì?” Kline hỏi.

“Tôi đang cho người thẩm vấn lại số khách, và kiểm tra lý lịch kỹ hơn.

Chúng ta sẽ lật vài viên đá trong đời của mấy thằng nghiện này. Tôi nói cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.