HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 300

việc, cổ cứng đơ đau nhức. Đồng hồ đeo tay cho anh biết mình đã thiếp đi
gần hai tiếng đồng hồ. Anh nhấc điện thoại lên và hắng giọng.

“Gurney nghe đây.”

Giọng tay ủy viên công tố ở đầu dây bên kia bật ra như con ngựa bật chạy

từ công xuất phát.

“Dave, tôi vừa nhận được tin. Chúa ạ, vụ này càng lúc càng lớn. Một nạn

nhân tiềm tàng thứ ba ở Massachusetts ư? Đây có lẽ là vụ mưu sát khốn kiếp
lớn nhất kể từ vụ Con trai của Sam, chưa kể đến vụ Jason Strunk của anh
nữa. Vụ này lớn thật! Tôi muốn nghe chính miệng anh nói câu này trước khi
tôi nói chuyện với báo đài: chúng tôi có chứng cứ xác đáng cho thấy đây là
cùng một gã đã xử hai nạn nhân đầu tiên, đúng không?”

“Chứng cứ ám chỉ rất rõ điều đó.”

“Ám chỉ ư?”
“Ám chỉ rất rõ.”
“Anh nói chắc chắn hơn được không?”

“Ta không có dấu vân tay. Ta không có ADN. Theo tôi, nhất định hai vụ

này có liên quan đến nhau, nhưng ta chưa chứng minh được các nạn nhân bị
cùng một đối tượng cứa cổ.”

“Khả năng này có cao không?”
“Rất cao.”

“Anh phán đoán như vậy là đủ cho tôi rồi.”
Gurney mỉm cười trước lòng tin giả tạo rành rành này. Anh biết quá rõ

Sheridan Kline là hạng người coi trọng phán đoán của mình nhiều hơn của
bất kỳ ai khác, nhưng y luôn muốn để ngỏ một con đường để đổ trách nhiệm
nếu tình hình trở xấu.

“Tôi thấy đã đến lúc nói chuyện với bạn bè của chúng ta ở kênh Fox

News rồi. Muốn vậy, tối nay tôi phải liên lạc với BCI để soạn ra một bản
tuyên bố. Cập nhật cho tôi chuyện này từng phút nhé Dave, nhất là các diễn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.