HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 162

Ngôn đứng cách cô vài bước, nhìn cô bằng ánh mắt suy tư.

Có gì đáng để anh suy tư?

“Đi thôi.” Giản Dao đi nhanh vào thang máy, mặt cô vẫn nóng

ran. Bạc Cận Ngôn sải bước dài đi theo Giản Dao, đứng bên cạnh
cô.

“Tại sao em không có hứng thú?” Anh cúi đầu nhìn cô.

Giản Dao không trả lời. Thang máy dừng lại ở tầng dưới. Tầng

này là khu vực ăn uống, một đám người ùn ùn kéo vào, khiến
thang máy trở nên chật chội trong giây lát. Những người vừa ra
vào đều là thanh niên, không nghe thấy tiếng chuông báo động,
bọn họ tiếp tục chen chúc vào bên trong. Bạc Cận Ngôn chau
mày, lùi lại một bước, đứng sát vào bức tường kính của thang
máy. Giản Dao bị đám đông đẩy vào bên trong. Cuối cùng, một
bà bầu đi vào, mọi người đều lùi lại, Giản Dao bị đẩy ép sát vào
người Bạc Cận Ngôn.

Thang máy tiếp tục di chuyển xuống dưới, ánh đèn điện bên

ngoài bức tường kính như dòng nước vụt qua. Giản Dao có thể
cảm nhận hai cánh tay Bạc Cận Ngôn buông thõng bên người cô,
mu bàn tay cô thỉnh thoảng có sự ma sát nhẹ, không rõ là với
chiếc quần dài hay tay Bạc Cận Ngôn. Gương mặt cô áp sát vào
lồng ngực anh, cô có thể ngửi thấy mùi hương thanh lạnh nhàn
nhạt tỏa ra từ cơ thể anh. Giản Dao muốn tránh ra xa nhưng
đáng tiếc chẳng còn chút không gian nào cả. Cô chỉ có thể nép
vào người anh.

Bạc Cận Ngôn cúi đầu nhìn Giản Dao. “Em vẫn chưa trả lời, tại

sao em không có hứng thú sống cùng tôi?”

Giản Dao đờ người. Không rõ có phải do tác dụng tâm lý, cô

cảm thấy trong thang máy đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.