HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 180

“Thình thịch, thình thịch...” Giản Dao nghe thấy tiếng trái tim

mình đập rộn ràng trong lồng ngực. Trái ngược với Bạc Cận Ngôn,
thân hình Giản Dao mảnh mai và nhỏ bé, gần như bị anh ôm
trọn. Cô chỉ nhìn thấy vòm ngực với áo sơ mi trắng, bên tai là
nhịp tim trầm ổn của anh.

“Sao thế?” Giản Dao hỏi nhỏ. Phó Tử Ngộ cũng dừng bước,

quay đầu về bên này.

Bạc Cận Ngôn bỗng buông Giản Dao ra, trả lời lãnh đạm: “Buổi

trưa gặp lại, tôi vẫn chưa ôm em.”

Giản Dao lúng túng: “... Cảm ơn anh.”

Hóa ra, sau khi ôm Phó Tử Ngộ, người đàn ông này mới chợt

nhớ ra mình vẫn chưa ôm cô nên bây giờ ôm bù.

Lúc này, Bạc Cận Ngôn đã sải bước đi vào trong nhà hàng.

Giản Dao ngẩng đầu, bắt gặp Phó Tử Ngộ hết nhìn Bạc Cận Ngôn
lại nhìn cô, vẻ mặt xuất hiện ý tứ sâu xa. Giản Dao hơi đỏ mặt,
nhưng cô bình tĩnh nhìn lại Phó Tử Ngộ bằng ánh mắt thản nhiên,
như thể nhắc nhở anh đừng có nghĩ lung tung.

Ba người ngồi trong phòng ăn ở trong cùng. Phó Tử Ngộ gọi

món tương đối phong phú, có cá, có thịt, không hề để ý đến Bạc
Cận Ngôn. Bạc Cận Ngôn cũng chọn đồ ăn anh thích một cách tự
nhiên. Hai người đàn ông tỏ ra rất ăn ý. Cảnh tượng này khiến
Giản Dao cảm thấy ấm áp. Cô thầm nghĩ, lần sau ăn cơm cùng
Bạc Cận Ngôn, cô cũng có thể làm vậy.

Giản Dao không định hỏi thăm vụ tên biến thái giết người.

Không ngờ Phó Tử Ngộ chủ động đề cập trước: “Bắt được tội
phạm chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.