HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 220

nhớ đến tấm ảnh chụp tại hiện trường sau khi cô qua đời. Cô gái
có gương mặt thanh tú trắng bệch, mặc bộ váy dài màu đen, nằm
bất động trên giường, không một chút sinh khí.

Theo ghi chép của cảnh sát, buổi tối hôm Vương Uyển Vi qua

đời, cô từng gọi điện thoại cho mẹ.

Giản Dao hỏi bà Vương: “Hôm đó cô ấy nói gì ạ?”

Thần sắc của bà Vương vẫn u ám và đau thương. “… Lúc nhận

được điện thoại, tôi đã cảm thấy kỳ lạ. Lúc đó là mười hai giờ
đêm, tôi đã lên giường đi ngủ. Nào ngờ… con bé chẳng nói gì…
giống như bình thường gọi điện thoại. Nó nói nó đang đi họp ở
ngoại tỉnh, bảo tôi chú ý giữ gìn sức khỏe. Tôi thấy tâm trạng của
nó không tốt, nhưng con bé bình thường cũng rất ít nói nên tôi
không để tâm mấy. Nếu biết sớm…”

Bạc Cận Ngôn im lặng đứng bên cạnh. Giản Dao đứng dậy an

ủi bà.

Trong hồ sơ có nhắc đến chi tiết, nửa tiếng sau cuộc điện thoại

ly biệt này, Vương Uyển Vi lại gọi điện thoại cho mẹ, nhưng chưa
thông máy cô đã cúp điện thoại. Liệu có phải cô từng đấu tranh
tư tưởng và không đành lòng trước khi quyết định kết liễu cuộc
đời?

Rời khỏi nhà Vương Uyển Vi, Giản Dao và Bạc Cận Ngôn đi tìm

bạn trai cũ của cô. Bạn trai cũ là bạn học thời cấp ba, hai người
học đại học ở hai thành phố khác nhau. Mặc dù vẫn giữ mối quan
hệ yêu đương nhưng do cách xa nên cuối cùng họ chia tay. Người
bạn trai về quê làm nhân viên công vụ, đã hai năm không liên
lạc. Do đó, anh ta không nắm rõ tình hình gần đây của Vương
Uyển Vi.

Giản Dao và Bạc Cận Ngôn quay về thành phố B vào lúc nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.