HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 230

Bạc Cận Ngôn hất cằm. “Ngồi đi.”

Mạch Thần ngồi xuống phía đối diện anh. “Bạc tổng, anh tìm

tôi có việc gì?”

“Phòng kỹ thuật vừa báo cho tôi biết, bọn họ đã khôi phục một

số dữ liệu trong máy tính của trợ lý bộ phận qua đời tháng trước,
trong đó có nhật ký của cô ấy.” Bạc Cận Ngôn cất giọng từ tốn.
“Buổi tối hôm Vương Uyển Vi tự sát, cậu từng đến phòng cô ta,
bày tỏ tình cảm với cô ta?”

Mạch Thần đờ đẫn trong giây lát, anh ta im lặng.

“Cậu giấu diếm manh mối quan trọng như vậy với cảnh sát,

khiến tôi không thể không nghi ngờ đạo đức của cậu.” Giọng nói
của Bạc Cận Ngôn nhẹ như gió thoảng mây bay, nhưng ánh mắt
lãnh đạm của anh tỏa ra sức uy hiếp vô hình.

Sắc mặt Mạch Thần hết đỏ lại trắng. Anh ta cúi thấp đầu, ngồi

bất động.

Căn phòng trở nên vô cùng tĩnh mịch.

Giản Dao đang tập trung tinh thần quan sát hai người đàn

ông. Bạc Cận Ngôn đột nhiên nhướng mày, nhìn cô bằng ánh mắt
như muốn nói gì đó. Giản Dao không hiểu Bạc Cận Ngôn có ý gì.
Ánh mắt của anh bây giờ thâm trầm chứ không ngạo mạn. Giản
Dao còn đang ngẩn người, Bạc Cận Ngôn bất chợt nháy mắt phải.

Gương mặt anh vốn tuấn tú, đuôi mắt khá dài. Cái nháy mắt

khiến anh có vẻ không nghiêm túc nhưng tỏa ra sức hút mà bình
thường không thấy.

Đúng là chịu thua anh rồi. Đây chắc chắn là hành động ra hiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.