HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 412

hỏi.

“Thích.” Triệu Huỳnh Tử đáp khẽ: “Bạn ấy vẫn rất thích.”

Vụ án như con tằm nhả tơ, từ từ rõ ràng.

Sau khi hỏi chuyện một số học sinh khác và các giáo viên,

cảnh sát đã chứng thực lời khai của ba người bạn thân của
Nguyễn Minh Hoài. Nam sinh duy nhất có dính dáng tình cảm với
nạn nhân chính là Tô Bắc.

Tô Bắc năm nay mười tám tuổi, bố mẹ là công nhân nghỉ việc

ở nhà máy dệt may. Qua tài liệu do nhà trường cung cấp, có thể
thấy cậu ta là một nam sinh cao lớn, đẹp trai, gương mặt tỏa ra
khí chất ngạo mạn. Giản Dao thấy cũng dễ hiểu. Những nam sinh
như Tô Bắc dù thành tích học tập bình thường, gia cảnh không tốt
nhưng nhờ vào ngoại hình và tài chơi bóng, vẫn có thể thu hút
các nữ sinh như thường. Ngoài ra, đúng là Tô Bắc cùng vài bạn
học tham gia cá độ bóng đá, thua mất mấy ngàn tệ.

Động cơ phạm tội đã có. Điểm đáng ngờ rõ ràng nhất là tối

qua không biết Tô Bắc rời khỏi trường học từ lúc nào, đến bây giờ
cậu ta vẫn biệt tăm biệt tích, điện thoại di động tắt máy. Bố mẹ
Tô Bắc đi làm thuê ở Chu Hải, nhà chỉ có ông nội già nua, ông nói
cháu trai thường mấy ngày liền không về nhà, ông cũng chịu,
không rõ thằng bé đi đâu.

Lúc này đã chín giờ tối, một tiếng rưỡi trôi qua kể từ lúc Bạc

Cận Ngôn tuyên bố sẽ phá án trong vòng bốn tiếng đồng hồ.

Tại mấy phòng làm việc, cảnh sát vẫn tiếp tục thẩm vấn học

sinh và nhân viên trong trường học. Bạc Cận Ngôn cho rằng
không cần thiết, anh và Giản Dao xuống dưới, đứng ở sân thể dục
sáng đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.