HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 413

Bây giờ đã tối muộn nhưng ngôi trường này không yên tĩnh

như mọi ngày mà căng thẳng và hỗn loạn. Phía cảnh sát vẫn
chưa hủy bỏ lệnh phong tỏa. Tất cả không được phép rời khỏi
trường. Bên ngoài cổng trường vang lên tiếng ồn ào, náo nhiệt.
Không ít phụ huynh nghe tin dữ, vội đến trường, sốt ruột muốn
đón con về nhà.

Trong khi các điều tra viên đi đi lại lại bận rộn, Bạc Cận Ngôn

và Giản Dao đứng yên lặng ở sân thể dục, bộ dạng như chờ đợi
sự việc nào đó xảy ra. Mùa hè sắp qua đi, ngọn gió đêm mang
theo hơi lạnh. Giản Dao chỉ mặc áo phông mỏng và quần lửng. Cô
run run trong cơn gió, giơ tay ôm vai.

“Phải thù hận đến mức nào mới khiến một học sinh cấp ba

quyết tâm sát hại bạn học của mình?” Giản Dao hỏi nhỏ.

Bạc Cận Ngôn đứng bên cạnh cô như một thân cây thẳng

đứng. Anh dõi mắt về phía trước, thản nhiên trả lời: “Có lúc, đối
với bọn họ, giết người chỉ là tìm kiếm một lối thoát.”

Trái tim Giản Dao rung lên một nhịp. Cô quay đầu, nhìn gương

mặt nhìn nghiêng tuấn tú của anh. Giản Dao biết Bạc Cận Ngôn
vốn là người lạnh lùng. Dù đối diện với cả chục thi thể trong vụ
án “Cỗ máy giết người”, sắc mặt anh vẫn không chút xao động.
Nhưng anh là người hiểu bọn họ nhất, bất kể là hung thủ hay nạn
nhân. Chỉ một câu nói nhẹ nhàng của anh là có thể nhìn thấu nội
tâm của tên tội phạm, dù bọn chúng giỏi che giấu đến mức nào.

“Anh vẫn còn hai tiếng rưỡi.” Giản Dao mỉm cười, chuyển sang

chuyện khác.

Bạc Cận Ngôn liếc nhìn cô. “Ừ.” Vẻ mặt anh thoải mái như

muốn nói: Em sốt ruột làm gì?

Đúng lúc này, sau lưng hai người vang lên tiếng bước chân. Là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.