HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 451

“Anh đang xem gì thế?”

Bạc Cận Ngôn không né tránh, để mặc Giản Dao ngó sang

cùng xem.

“Đây là…” Giản Dao hơi ngạc nhiên.

Ý cười trên khoé miệng Bạc Cận Ngôn càng rõ.

Trên màn hình điện thoại xuất hiện tấm ảnh chụp Giản Dao lúc

nhỏ mà anh tìm thấy trên mạng. Lúc bấy giờ, cô tham gia một
cuộc thi múa hát được đăng tin trên báo nên ảnh mới được lưu
trên mạng, bên cạnh còn có họ tên của cô.

Bé gái trong ảnh mặc bộ váy thiên nga màu trắng, giơ chân

giơ tay, trông rất non nớt và đáng yêu. Chỉ có điều, gương mặt bé
xíu trang điểm đậm, mắt đánh đen sì, hai bên má bôi phấn hồng,
nhìn không rõ.

Giản Dao giật lấy chiếc điện thoại, cười, nói: “Lúc đó em mới

lên tiểu học, cô giáo trang điểm cho đấy.”

Bạc Cận Ngôn nhận xét: “Ờ, diêm dúa, loè loẹt quá!”

Giản Dao phì cười. “Gì chứ?”

Trong lúc hai người nói chuyện, Giản Dao nghiêng người xem

ảnh nên gần như lọt thỏm trong lòng Bạc Cận Ngôn. Cô cúi xuống
xem ảnh, sợi tóc đen mềm mại rơi xuống vòm ngực của anh. Còn
anh chỉ cần cúi đầu là chạm vào tóc cô. Trong ánh sáng mờ mờ,
một mùi hương dìu dịu vương vấn ở đầu mũi Bạc Cận Ngôn. Đó là
mùi hương toả ra từ cơ thể Giản Dao. Bạc Cận Ngôn trầm mặc
trong giây lát. Sau đó, anh cúi đầu, nhẹ nhàng ngửi tóc cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.