HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 77

nghếch. Nạn nhân của mười vụ án có điểm tương đồng, khoảng
thời gian giữa hai vụ án có quy luật, thủ pháp gây án như nhau,
tội phạm có trình độ ổn định và không bao giờ sẩy tay. Đây rõ
ràng là đặc điểm của cá nhân, do đó chỉ có thể là một người.”

Giản Dao chau mày, trầm tư suy nghĩ. Một lúc sau, cô rút điện

thoại, gửi tin nhắn.

Bạc Cận Ngôn không hề nhìn cô, lãnh đạm hỏi: “Cô lại báo cáo

cho bạn trai cô đấy à?”

Giản Dao đờ người, ngẩng đầu nhìn anh. “Anh ấy không phải

là bạn trai tôi.”

Bạc Cận Ngôn không đáp lời, tựa người vào ghế, nhắm mắt

nghỉ ngơi. Giản Dao hỏi: “Anh có để bụng chuyện tôi báo cáo
không?”

“Tại sao tôi phải để bụng việc làm vô vị đó?”

Xe cảnh sát dừng lại ở một làng quê. Hai bên đường quốc lộ

đều là nhà ở. Có toàn nhà bốn, năm tầng, nhưng cũng có ngôi
nhà gỗ thấp cũ kĩ.

Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đi đến một ngôi nhà gỗ tương đối

lụp xụp. Đây là nhà của Phó Minh Nghĩa, cậu bé đầu tiên bị mất
tích, địa điểm mất tích không rõ.

Bạc Cận Ngôn chỉ nói với Giản Dao, mục đích đến đây là tìm ra

địa điểm nạn nhân mất tích chuẩn xác, nhưng anh không cho biết
lý do. Giản Dao tiến lên, gõ cửa với tâm trạng đầy nghi hoặc.

Trong nhà cũ kĩ, tăm tối chỉ có ba gian phòng, đồ đạc hết sức

đơn giản. Sắc mặt bố mẹ Phó Minh Nghĩa hốc hác, tiều tụy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.