HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 131

Sắc mặt Phương Thanh cũng biến đổi.

Đúng lúc này, Bạc Cận Ngôn lại cầm lấy chai luminol trong tay nhân

viên giám định bên cạnh, đổ vào một góc xiềng xích và mép giường. Nhóm
cảnh sát im lặng, mặt Minh Lan bỗng nhiên trở nên trắng bệch. Tắt đèn, nơi
đó xuất hiện rất nhiều ánh sáng huỳnh quang loang lổ không thể che giấu.

"Người đi rồi ư?" Bạc Cận Ngôn nói, "Tại sao máu tươi của họ ở lại

đây?"

Phương Thanh và Bạc Cận Ngôn đứng ở phần cuối đường hầm. Hoàn

toàn không nghĩ tới phía sau nhà tù kia còn có đường, đi thẳng về phía
trước hơn hai mươi mét, có lẽ đã ra khỏi phạm vi nhà họ Diêu. Có lẽ là chủ
nhà cũ thời Minh Thanh dùng để chạy trốn khi gặp nạn.

Lúc này, cửa sổ trên đỉnh đầu họ dường như truyền đến tiếng người và ô

tô. Cửa sổ dính đầy tro bụi, có dấu vân tay khá mới. Xem ra mới có người
rời đi từ nơi này không lâu.

"Diêu Viễn Qua không thể nào biết được tin chúng ta tới bắt người."

Phương Thanh nói, "Tại sao ông ta đột nhiên rời đi?"

"Tạ Mẫn." Bạc Cận Ngôn đáp.

Phương Thanh gật đầu.

"Ngày Triệu Hà mất, tất nhiên đã xảy ra chuyện mới khiến Diêu Viễn

Qua giết người diệt khẩu. Không chừng Tạ Mẫn luôn ẩn nấp trong nhà họ
Diêu cũng biết chân tướng. Việc cấp bách hiện nay của Diêu Viễn Qua là
phải đi giết chị ta diệt khẩu."

"Vì thế..." Phương Thanh nói, "Hiện tại Diêu Viễn Qua cũng đang ở trên

núi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.