HÃY TẮT ĐÈN VÀ ĐỌC - Trang 136

hề chủ tâm tìm tiền bạc, nữ trang hay bất cứ vật gì quý giá, mà mục tiêu duy
nhất của Hạnh là những gì có thể nói lên sự liên hệ của người phụ nữ tên
Tuyết Thu kia!

Và không khó lắm để Hạnh tìm ra một chiếc hộp gỗ bằng sơn mài khá

đẹp. Thường các người có của hay dùng những chiếc hộp như thế để dựng
những đồ vật riêng tư, quý giá. Mà ở đây ngay khi mở nắp ra Hồng Hạnh đã
gặp ngay vật mình cần tìm: Một xấp ảnh khác chụp giữa Tấn và Tuyết Thu.
Đây hẳn là những ngày hạnh phúc nhất của họ, bởi hầu hết mấy chục tấm
ảnh đều chụp ở những thắng cảnh nổi tiếng, có cả vài bức chụp chân dung
họ theo kiểu... vợ chồng.

Máu nóng trong người Hồng Hạnh bắt đầu sục sôi, cô cố nén lắm mới

có thể tiếp tục xem tiếp những ảnh và giấy tờ khác còn lại. Trong số này có
một lá thư đề ngày cách đó khá lâu, chữ viết của phụ nữ. Thư của Tuyết
Thu! Chẳng thể dừng được, Hồng Hạnh bóc lá thư ra xem. Một sự thật
khiến tim cô đau nhói! Trong thư, Tuyết Thu gửi cho bà Hiệp Phát với lời lẽ
khá nặng nề, mà qua đó Hạnh hiểu được rằng Tuyết Thu từng là vợ của
Tấn. Họ yêu nhau nhiều năm và đã về sống chung với nhau khá lâu như vợ
chồng, cho đến một ngày chính bà mẹ chồng đã can thiệp vào để chia rẽ,
dẫn tới chuyện Tấn bỏ về nhà mẹ, trong khi Tuyết Thu bơ vơ nơi một xứ lạ
nào đó...

Một đoạn trong lá thư có nội dung: “Rồi bà sẽ nhận ra hậu quả của ngày

hôm nay nó là thế nào! Tôi nguyền rủa bà, rồi dòng máu trực hệ của bà nó
sẽ hận bà và... chuyện gì đó ắt bà biết rồi!”.

Đặt lá thư xuống, Hạnh suy nghĩ mãi vẫn chưa hiểu hết. Tại sao qua

những tấm ảnh thì họ vô cùng hạnh phúc, nhưng với lá thư thì lại hoàn toàn
trái ngược! Phải chăng...

Có một bưu thiếp đóng dấu từ nước ngoài gửi cho Tấn. Nhìn mặt sau

Hạnh hiểu là của Tuyết Thu gửi. Nội dung ngắn gọn: “Nếu anh không qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.