HÃY TẮT ĐÈN VÀ ĐỌC - Trang 87

Khi tôi tỉnh dậy, tôi kinh ngạc thấy sao tôi vẫn còn sống sót. Thằng bạn

tôi đang ngồi lo lắng bên cạnh. Nó bảo tôi hét làm cả hàng xóm cũng ngó
sang hỏi có chuyện gì thế.

Nghe xong câu chuyện của tôi, ngay ngày hôm sau nó đưa tôi ra ngoại

thành. Ở đó tôi đến nhà một bà cụ, thoạt nhìn thấy tôi, bà cụ mắng ngay vào
mặt

- Đừng đi theo nó nữa...

tôi lờ mờ hiểu.

Sau đó, bà cụ bảo tôi đưa bà tới chỗ hôm xảy ra tai nạn.

Tới nơi thì trời đã nhá nhem tối, trên những cành cây ven đường lá đã

trụi hết còn trơ lại những cành khẳng khiu như những bàn tay ma quái, gió
bắt đầu thổi. Bà cụ lôi ra từ trong túi một hình nhân nam miệng lẩm nhẩm
gì đó mà tôi nghe không rõ rồi châm lửa đốt.

Tôi thấy loáng thoáng trong tiếng gió gào rú , sương và khói lẫn lộn

quyện vào nhau mờ ảo. Trước mắt tôi, cô gái tóc chấm ngang lưng, áo màu
lông chuôt, đôi giày màu đỏ thắt nơ xinh xắn, hai bàn tay cào cào vào nhau
bỗng nhiễn quay mặt lại và đi về phía cánh đồng xa tít mờ dần, mờ dần rồi
mất hút trong làn sương khói mịt mù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.