Theo kế hoạch, tôi sẽ độc tài sở hữu chiếc TV trong đêm nay, thế mà
quái nào, nỗi sợ hãi ập đến khiến mắt tôi nặng trĩu. Tôi định đắp chăn đọc
nốt tờ báo, ai ngờ giấc ngủ đến tìm từ lúc nào. Trong giấc mơ, tôi thấy cô y
tá xinh đẹp ban sáng đến hỏi thăm sức khỏe của mình, thì bỗng chốc từ đâu,
bóng áo trắng xuất hiện làm tôi rú lên kinh hoàng, ngoảnh mặt lại đã thấy
cô y tá kia biến thành mụ phù thủy già nua đầy mụn, cắm phầm phập những
mũi tiêm vào tay tôi.
Tôi hoảng hốt choàng tỉnh, nhưng không tài nào kéo được mí mắt lên,
thậm chí, chân tay tôi còn không động đậy được ...
Hình như, tôi bị ai giữ tay giữ chân, không nhấc lên được dù chỉ là một
centimet ...
Cả người tôi nặng trình trịch, tôi cố vặn mình sang bên trái, thì xui xẻo
thay, lại đúng bên má đang sưng vù, nên toàn thân như bị một luồng điện
giật khắp người, mồ hôi tôi toát ra như tắm ...
Thế rồi, có hai bàn tay nào đó, vạm vỡ và đầy giận dữ, nắm lấy cổ tôi,
bóp thật mạnh...
Tôi hoảng loạn, cố gắng vùng vẫy, miệng cố thét lên kêu cứu nhưng cái
miệng sưng chết tiệt khiến cho họng tôi không thể phát ra tiếng ...
Càng cố gắng giãy giụa bao nhiêu, bàn tay kia càng bóp chặt bấy nhiêu
... Thôi xong, phen này tôi chết chắc rồi ...
Uỳnh ...
Tiếng cửa sổ lại đập vào nhau nghe chói tay. Tôi choàng tỉnh dậy, khắp
người mồ hôi tuôn chảy như suối. Nhìn tay chân mình vẫn bình thường, đưa
tay lên cổ thấy mình vẫn đang ... thở, tôi vừa nhẹ nhõm vừa khiếp sợ những
gì vừa diễn ra.