HÃY TẮT ĐÈN VÀ ĐỌC - Trang 91

Là con trai nhưng thần kinh không tốt lắm, tôi xin phép bác nằm nghỉ,

nhưng tâm trí nào mà yên ổn giờ này để ngủ. Cứ vậy, cả trưa nằm thao láo,
đầu óc cứ quay cuồng chuyện bác gái kể, đã đau răng nay lại còn mất ngủ,
càng đau đầu hơn.

Đến chiều, mẹ vào mang cho tôi bát canh xương hầm và đống truyện

tranh và báo mẹ mới mua, tôi cảm ơn mẹ rối rít. Canh xương là món tôi
thích nhất, nhưng vì răng đau mà húp cũng chẳng còn thấy ngon lành gì.

Mẹ ngồi một lúc rồi cũng phải về nấu cơm cho gia đình, dặn tôi cứ nằm

yên trong bệnh viện điều trị, mẹ đã xin nghỉ học cho rồi. Tôi định nói với
mẹ chuyện vừa nghe ban sáng, nhưng thấy mẹ cứ vất vả chạy đi chạy lại, lo
mẹ lại nghĩ ngợi đâu đâu nên thôi. Thôi thì có báo với truyện mẹ mang vào,
nghiền ngẫm chắc cũng đỡ buồn đỡ sợ hơn.

***

Báo Bóng đá mẹ mang vào nhắc tôi nhớ đêm nay có loạt trận đấu vòng

bảng cup C1 khiến tôi sung sướng mừng thầm. Trong bệnh viện đã ít người
nói chuyện, không có Internet, may là vẫn còn TV để xem, nhưng buổi sáng
chiều các bệnh nhân khác cứ đòi bật xem phim Hàn Quốc với game show
truyền hình, khiến tôi ngao ngán dồn hết tập trung vào truyện, thì đêm nay,
khi mọi người đã đi ngủ rồi, mình tôi sẽ chiếm cả cái TV để thỏa mãn cơn
thèm khát thông tin đại chúng.

Hí hửng trong bụng, tôi ăn ngon lành cốc cháo của bữa tối, trong lúc cắn

răng đợi tiêm hết mũi tiêm cuối cùng trong ngày, ánh mắt lại âm thầm quan
sát. Lại là một cô y tá khác, cô này tuy không béo nhưng mặt cứ lạnh lùng
xám ngoét, trông yếu đuối hơn cả bệnh nhân. Cái bệnh viện này ma ám thật
rồi!

Tôi thoi thóp trong ngao ngán đợi màn đêm buông xuống, cả thành phố

lên đèn. Nhìn qua cửa sổ, bên ngoài cổng bệnh viện, những bóng đèn của ô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.