HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 107

Sau khi xe khởi động, việc đầu tiên mà Lý Thanh Viễn làm chính là

lấy điện thoại ra rồi gửi tin nhắn cho Tô Hàng: (Huynh đệ, không cần rất
cảm tạ tôi đâu)

Tô Hàng đang phê duyệt ở văn phồng, nhìn thấy tin tức thì chỉ trả lời

hai chữ: (Đồ bệnh!)

"Hắc!" Lý Thanh Viễn cảm thấy mình đã làm chuyện tốt còn bị người

ta mắng là có bệnh, hắn thật sự buồn bã trong lòng, nhịn không được mà
cùng tài xế xe taxi phàn nàn nói, "Sư phó, nếu như người khác giúp cậu
một tay, người khác còn mắng anh có bệnh, anh làm như thế nào?"

"Tôi sẽ nghĩ lại."

"Nghĩ lại gì?"

"Mình có phải xen vào chuyện của người khác không." Lái xe là một

người thâm trầm.

"..."

Trầm Khê trở lại phòng khách, sau khi nhìn qua hộp quà trên bàn, cô

bắt đầu nhớ lại. Cô nhớ kỹ lúc cô kết hôn với Tô Hàng, Tô Hàng cũng đi
khỏi nhà, khoảng một tuần lễ, sau khi trở về hình như cũng có mang quà về
cho mình, như vậy là vì cái gì mà mình lại thấy hộp quà này quen mắt chứ?

Trầm Khê nhịn không được mà mở hộp quà ra, nhìn sợi dây chuyền

kim cương đang toả lấp lánh, rốt cuộc cô cũng biết được cảm giác quen
thuộc kia từ đâu mà đến rồi.

Sợi dây chuyền này cô đã nhận ra, có điều cô không nhớ kỹ đây có

phải là thứ Tô Hàng đưa hay không, là người hợp tác của Tô thị đưa lễ vật
tặng hai người. Lúc ấy Trầm Khê cảm thấy sợi dây chuyền này quá mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.