HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 290

Vân Thư cười ha ha một tiếng, cô nàng không tiếp tục trêu Trầm Khê

nữa, mà chỉ làm bạn thân vui từ đáy lòn mình: "Nhìn hắn hồi hộp với bà
như vậy, lúc này tôi mới thực sự yên tâm rồi."

"Hắn chính là quá nín nhịn thôi." Trầm Khê nói chuyện trước mặt bạn

thân mình nên không có do dự gì.

"Sao thế?" Vân Thư hiếu kỳ hỏi.

"Buổi sáng hôm nay hắn đưa tôi tới sân bay, nửa đường hắn lại nói với

tôi rằng hắn muốn đến tỉnh Y, tôi hỏi tại hắn đột nhiên muốn đi, hắn lại
sống chết không nói." Trầm Khê bây giờ nhớ tới còn có chút buồn mình.

"Cái này bà còn phải hỏi sao? Hắn nhất định là muốn đi với bà đó."

Vân Thư một mặt nhìn thấu chân tướng, "Làm sao hắn có thể để bà cùng
Thương học trưởng đi đến địa phương mà hắn không biết gì tận ba ngày hai
đêm chứ."

"Tại sao lại nói là tôi với Thương học trưởng chứ, không phải còn có

bà sao?" Trầm Khê phản bác, "Còn nữa, tôi với Thương học trưởng thì sao
chứ?"

"Hai người các bà thế nhưng là một đôi mà bên trong vòng tròn công

nhận đấy." Vân Thư nhắc nhở nói, "Mặc dù không phải thật sự như vậy,
nhưng trừ tôi, chỉ sợ không có ai tin thôi."

"Vậy hắn còn có cái mong mà không được bạch nguyệt quang đâu."

Trầm Khê nhịn không được mà nhổ nước bọt.

"Đúng thế, bên ngoài không phải đều truyền Tô Hàng có người thầm

mến trong lòn tận mười mấy năm à?" Vân Thư lúc này mới nhớ tới, "Làm
sao tôi có thể quên việc này chứ, việc này có phải thật hay không vậy?"

"Có lẽ đi." Trầm Khê trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.