HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 313

tặng, quay người tùy ý tìm một cái lối nhỏ để chạy đi.

Thương Hòa Hú đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng của Trầm Khê biến mất

ở cuối con đường, bên tai là tiếng ca Giáng Sinh vui sướng, tựa hồ mỗi một
câu đều muốn nói cho hắn biết rằng, hắn nên buông tay đi. Coi như truyền
thuyết là có thật đi, hắn cùng Trầm Khê có duyên phận với nhau, nhưng
người mà cô ấy bây giờ muốn chờ không phải là hắn.

Mà ở một bên khác, cạnh một tảng đá xanh trên con đường nhỏ, Vân

Thư chỉ đến nơi này chậm hơn Thương Hoà Hú một phút đồng hồ, cô nàng
yên lặng đứng tại chỗ nhìn thấy toàn bộ sự việc. Cô nàng nhìn thấy Thương
học trưởng tìm tới Trầm Khê lúc mừng rỡ, cũng nhìn thấy lúc Trầm Khê từ
chối anh rồi rời đi, trong mắt hắn tràn đầy sự đau thương. Vân Thư nghĩ cô
nàng nên quay người rời đi, chỉ là sau khi rút lui bước chân được một bước,
cô nàng lại quyết định cho mình một cơ hội nữa.

"Há!"

Bỗng nhiên bị người vỗ một cái vào vai, Thương Hòa Hú lấy lại tinh

thần, hắn ta quay đầu thì trông thấy Vân Thư đang một mặt kinh ngạc, đành
lập tức bất đắc dĩ nói: "Em làm anh sợ rồi đấy."

"Anh nhìn gì mà xuất thần thế?" Vân Thư biết mà còn hỏi.

"Không có gì." Thương Hòa Hú lắc đầu rồi nói.

"Vậy... Chúng ta gặp nhau đầu tiên phải không?" Vân Thư hỏi.

"Hừm, cũng được đấy." Thương Hòa Hú trả lời.

"Dựa theo truyền thuyết, chúng ta chính là một cặp đôi định mệnh, có

duyên phận nha." Vân Thư khoa trương nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.