HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 395

Cho đến khi Tô Hàng tới công ty, lôi cả công việc của ba bốn ngày sau

ra làm, Phương Vũ chỉ muốn nhảy lầu chết quách đi cho xong. Tại sao sinh
hoạt của ông chủ êm ấm, anh ta lại phải sống còn khổ cực hơn cả trước kia,
chuyện này thật không khoa học mà!

Đương nhiên Trầm Khê không hề hay biết những việc này, cô tiễn Tô

Hàng xong, lại ở nhà nghỉ ngơi một lúc, sau đó lái xe trở về Trầm gia. Nhắc
mới nhớ, cô đã vài tuần không về thăm cha mẹ rồi.

"Cô chủ đã về rồi?" Chị Lý giúp việc nhìn thấy Trầm Khê thì thân

thiết chào hỏi.

"Vâng, mẹ em đâu ạ?" Trầm Khê cười hỏi.

"Phu nhân đang ở nhà kính trồng hoa trong sân sau." Chị Lý đáp.

Trầm Khê nghe xong, chân bước vào nhà dừng lại, chuyển hướng đến

sân sau. Biệt thự Trầm gia rất lớn, hai vườn hoa trước sau đều mời người
làm vườn chuyên nghiệp chăm sóc. Vì mẹ Trầm yêu hoa, cha Trầm còn đặc
biệt xây một cái nhà kính trồng hoa thật lớn ở sân sau, bên trong có hoa
phong lan mà mẹ Trầm thích nhất. Nơi đó còn có một cây đàn dương cầm,
lúc bé Trầm Khê thường đến đó chơi, mẹ Trầm trồng hoa, cô luyện đàn.

"Mẹ." Trầm Khê đẩy cửa ra, nhà kính trồng hoa trong suốt ngăn cách

gió lạnh bên ngoài, chỉ giữ lại ánh mặt trời, bên trong cực kì ấm áp.

"Tiểu Khê?" Mẹ Trầm cầm bình tưới nước đứng sau giàn hoa xoay

người bước tới, có chút ngạc nhiên và vui mừng nhìn về phía đứa con gái
đã lâu không gặp của mình.

Trầm Khê thấy sắc mặt mẹ mình hơi tái nhợt, vội vàng đi qua nhận lấy

bình tưới nước trong tay mẹ, có chút tức giận nói: "Mẹ, mẹ lại ngồi xổm
suốt rồi đúng không, mặt mũi trắng bệch."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.