HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 448

Tô Hàng nhìn cái tay đang rũ xuống bên người của Trầm Khê, nhịn

không được vươn tay qua cầm lấy, lại lặng lẽ nắm chặt, dường như chỉ có
nắm tay nhau như vậy, trong lòng hắn mới có thể kiên định.

Chỉ chốc lát thang máy đã tới, hai người vận khí vô cùng tốt, bên trong

không hề có một bóng người, tay nắm tay bước vào, Tô Hàng duỗi tay ấn
lầu hai.

Một đường ngắm cảnh qua cửa kính trong suốt của thang máy từ lầu

tám đi xuống, Trầm Khê nhìn cây thông Noel chưa kịp dỡ bỏ trong đại sảnh
trung tâm thương mại, bỗng nhiên lên tiếng gọi: "Tô Hàng."

Tô Hàng lập tức quay đầu nhìn về phía Trầm Khê.

"Về sau cứ như vậy có được không?" Trầm Khê ngẩng đầu, trong mắt

là gương mặt nghi hoặc của nam nhân, "Muốn..."

Đinh một tiếng, không biết khi nào thang máy đã ngừng ở lầu sáu, một

đống người ào ào tiến vào, cắt ngang lời Trầm Khê còn chưa kịp nói, chen
lấn hai người vào tuốt bên trong. Tô Hàng bảo vệ Trầm Khê trong lồng
ngực, dùng tay chống lên cửa kính, cúi đầu nhỏ giọng dò hỏi: "Vừa nãy em
muốn nói gì?"

"Về nhà sẽ nói cho anh." Trầm Khê tựa vào vách kính, ngẩng đầu, cảm

nhận được hắn đang dùng thân thể tạo ra một không gian nho nhỏ cho cô.

Hai người đến quán ăn vừa khai trương ở lầu hai kia, còn xếp hàng đợi

hơn mười phút để được ăn suất tình nhân mà Tô Hàng vô cùng nhớ thương.
Thật ra thức ăn cũng không phải là rất ngon, nhưng Tô Hàng cực thích thiết
kế của bộ đồ ăn*, ngay cả giấy ăn cũng phân ra nam nữ.

*Bộ đồ ăn: đồ dùng trên bàn ăn gồm đĩa, chén cơm, chén nước

chấm,... (theo Wattpad – Sống lại tại cửa cục dân chính – Chương 3)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.