HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 611

"Không đổi ý." Tô Hàng nghiêm túc nói, "Cậu muốn làm cha nuôi,

cho cậu làm cha nuôi của cả ba đứa luôn."

"Sao mà... Hào phóng thế?" Bạn tốt bỗng nhiên trở nên dễ nói chuyện

như vậy làm Lý Thanh Viễn hoảng sợ.

"Thanh Viễn, cảm ơn cậu." Đây là lời Tô Hàng vẫn luôn muốn nói từ

lúc nhìn thấy Lý Thanh Viễn. Bởi vì nếu không nhờ anh ta nói với Trầm
Khê rằng hắn yêu thầm cô, Trầm Khê cũng sẽ không tiếp thu hắn nhanh
như vậy, cũng sẽ không thể nào có được một giấc mơ mỹ mãn thế này.

"Sao tự dưng lại cảm ơn?" Lý Thanh Viễn mờ mịt chớp chớp mắt,

hình như hôm nay anh ta có làm gì đâu. Chẳng lẽ hôm qua trông con giúp
hắn, cho nên mới cảm ơn anh ta? Bình thường còn làm nhiều việc hơn cũng
có thấy hắn khách khí đâu.

"Cảm ơn cậu." Giọng điệu Tô Hàng đầy cảm kích.

"Ái chà, tôi cũng có làm gì đâu mà, đừng... Đừng khách khí thế." Lý

Thanh Viễn sợ đến nói lắp, "À... Ừm, tôi muốn đi làm, tôi... Mai tôi lại đến
ha."

Tô Hàng trông theo Lý Thanh Viễn rời đi, quay đầu lại tiếp tục ngắm

con gái, quả nhiên thoạt nhìn xinh hơn hôm qua một chút, thật hi vọng thời
gian ở thế giới trong mơ có thể trôi nhanh hơn, để hắn có thể tận mắt nhìn
con bé chào đời rồi lớn lên, trở nên ngoan ngoãn đáng yêu, ngọt ngào gọi
hắn cha ơi cha ơi, sau đó đưa nó đi nhà trẻ, tiểu học, trung học, đại học,
cuối cùng giao con bé cho một thằng nhóc thúi "đáng ghét."

"Tô tiên sinh, ngài tới đón bảo bảo ạ?" Y tá trông thấy Tô Hàng, tiến

lại cười hỏi.

"Ý là đưa tới phòng bệnh hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.