HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 82

Sau khi nói chuyện, Tô Hàng lại bắt đầu vùi đầu mà ăn cơm, Trầm

Khê uống hai ngụm cháo, dùng thìa chọc chọc đáy chén, đánh vỡ không
khí trầm mặc mà hỏi: "Anh trở về từ lúc nào vậy?"

"Đêm qua." Tô Hàng trả lời.

"Cám ơn anh."

Trầm Khê bỗng nhiên cám ơn, làm Tô Hàng kinh ngạc chút, hắn nghi

hoặc mà ngẩng đầu

"Tối hôm qua là anh ôm tôi lên lầu sao, cám ơn anh." Trầm Khê lại

nói lời cảm ơn một lần nữa.

Khóe miệng Trầm Khê có chút giơ lên, hàng lông mày cong cong, con

mắt nhẹ nhàng nháy, khiến trong lòng Tô Hàng có chút ngứa.

"Về sau.. Em đừng ngủ ở phòng khách." Tô Hàng cúi đầu xuống, lời

quan tâm bởi vì bối rối mà có cứng ngắc chút, ý thức được lời nói của mình
không tốt, Tô Hàng vừa nói xong liền không nhịn được mà ảo não.

"À.." Trầm Khê kinh ngạc nháy mắt, hơn nửa ngày mới hồi phục tinh

thần lại, "Được."

"Anh không có ý tứ đó." Phát giác được trong giọng nói của Trầm Khê

có chút xấu hổ, Tô Hàng vội vàng giải thích.

"Tôi biết, anh quan tâm tôi." Trầm Khê nhìn qua dáng vẻ vội vàng giải

thích của Tô Hàng, cô không biết vì cái gì mà cảm thấy có chút buồn cười,
nhưng mà cô cũng không có chịu đựng, thuận theo tâm ý mà bật cười.

Tô Hàng sửng sốt một chút, hắn thấy xấu hổ liền lập tức cúi đầu

xuống, tiếp tục ăn cơm.

"Anh làm sao mà trở về nhanh như vậy?" Trầm Khê kỳ quái hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.