HÈ CỦA CÔ BÉ MẤT GỐC - Trang 20

- Chị ơi chị, cho em đi chung với, ông kia theo em hoài! - Thấy một chị

trên đường, tôi chạy sát bên làm quen.

- Tui sắp quẹo rồi đó!

- Dạ, em cũng quẹo theo. Em sợ quá.

Nhưng tới chỗ quẹo, chị ấy lẫn đâu mất tiêu. Gã mập lướt lên ép sát xe

tôi.

- Em đi đâu về vậy? Anh đưa về nha.

Nhìn mặt hắn, tôi muốn thét lên: "Thôi đi, còn xổ sữa mà bày đặt. Đồ...

Dielac!" nhưng lưỡi tôi líu lại. Có lẽ trông tôi lúc này "quá" lắm hay sao mà
hắn bật cười và tiếp tục tấn công:

- Sao em không nói gì hết? Anh đưa em về nhà!

Trời ơi! Tôi run lên vì khiếp. Hắn càng ép tôi sát rạt. Làm sao bây giờ,

trời! Chợt óc tôi lóe lên một ý định.

Tôi cắm đầu chạy đến chốt đèn đỏ. Nhảy xuống xe, tôi dắt lên vỉa hè đến

bên... chú công an.

- Chú... cho con... đứng cùng với. Có ông kia theo con hoài hà!

Chú ấy nhìn tôi. Có lẽ thấy tôi run rẩy quá ư tội nghiệp, chú mở miệng:

- Tự nhiên! Chú đang cô đơn đây!

Mừng rỡ, tôi đứng sát bên chú và quay đầu lại nhìn... kẻ thù. Hắn dừng

xe bên lề đường, trố đôi mắt nhìn tôi. Kệ!

- Ngày nào chú cũng đứng đây hả chú? - Tôi bắt chuyện với ân nhân của

mình - Chú có buồn không? Chú cho con tạm trú nhá! Chú ơi, chú nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.