HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 146

nữa.
Anh xua tan ý nghĩ vừa rồi của mình, cứ như việc có trí tuệ là một điều gì
đó khủng khiếp vậy. Matt luôn lo sợ mình là một người thấp kém trên
phương diện này. Anh chưa từng học qua đại học và anh luôn mặc cảm vì
sự học hạn chế của mình, cho dù anh vẫn là người quá tự phụ để thừa nhận
điều đó.
Anh cúi xuống Tiffany và hôn lên đôi môi cô.
Được rồi, Matt bé nhỏ, đừng có sao nhãng. Hãy tập trung vào một thứ duy
nhất thôi: tình dục.
Anh đã phải vận dụng tối đa khả năng để thuyết phục Tiffany để cô cho anh
thêm một cơ hội nữa. Điều này chẳng hề dễ dàng, song cuối cùng thì anh
cũng đã sắp chạm tay tới đích. Không hề vội vàng, anh cố tình kéo dài giây
phút tuyệt diệu này, đặt bàn tay lên đùi cô gái và chậm rãi đưa về phía...
- CÓ AI Ở ĐÂY KHÔNG?
Matt giật nảy người lên. Thật là, thế này thì anh chẳng bao giờ có thể...
- Người đưa thư đây! Một giọng nói vang lên phía sau cánh cửa. Tôi có hai
bức điện cho Matt Delluca.
Trong khi Tiffany chỉnh lại váy áo, Matt, miệng làu bàu, ra mở cửa, nhận
lấy các bức điện và đưa tiền boa cho anh chàng đưa thư.
- Các bức điện đã được đánh số, anh ta nói. Anh cần đọc chúng theo đúng
thứ tự.
Matt cẩn thận bóc bì thư. Trong tâm trí anh, điện tín bao giờ cũng đi kèm
với các tin xấu: ma chay, bệnh tật, tai nạn...
Anh mở tờ giấy ra để đọc vài dòng chữ được đánh máy trên những dải giấy
nhỏ màu xanh lơ.
Đó là một bức điện của Elliott, khá dài và khá khó hiểu trong đó có hai câu
khiến anh chú ý: "Hãy tin tớ" rồi cách đó một quãng, "Hãy đến nhà tớ càng
nhanh càng tốt".
- Anh xin lỗi, nhưng anh phải đi bây giờ, Matt thông báo với Tiffany.
Như thể đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho chuyện này, cô gái đứng lên khỏi
tràng kỷ, nhặt đôi giày cao gót lên và đứng trước mặt Matt.
- Nếu anh bước qua cửa, anh phải biết rõ là anh sẽ không bao giờ được ngủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.