HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 151

chiếc ghế để có thể với tay tới cuốn sách muốn lấy.
Trang 66 ư?
Ông vội vàng lật các trang giấy.
Liệu sau từng ấy năm trôi qua...
Một chiếc phong bì màu xanh nhạt rơi xuống sàn nhà.
Một bức điện ư?
Phải đến vài thế kỷ rồi ông không nhìn thấy một bức điện.
Ông nhặt nó lên, và không cần xem xét, ông vội vàng xé hai bên rìa theo
đường in đứt nét.
Bên trong, một vài dòng chữ đánh máy đã vượt thời gian và chờ đợi ba
mươi năm để có ai đó để mắt tới nó:
Thế nào, ngạc nhiên chưa?
Ông cứ tưởng mình có quyền lực tuyệt đối, phải không? Chỉ vì đã tìm ra
cách để đi đi về về trong quá khứ, mà ông tự cho mình cái quyền gieo rắc
lo lắng vào cuộc đời những người khác rồi bỏ đi mà chẳng hỏi ý kiến ai cả
ư?
Nhưng không thể thế được, ông bạn ạ...
Vì nếu nghĩ cho kỹ, thì có thể ông biết được tương lai của tôi, nhưng tôi
mới là người nắm giữ quá khứ của ông. Ông chẳng thể làm gì được tôi
trong khi những hành động của tôi lại có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của
ông.
Từ giờ phút này, tôi sẽ lật ngược vai trò và tôi sẽ là người điều khiển cuộc
chơi.
Tôi muốn nghe giải thích và tôi muốn ngay lúc này.
Tôi chờ ông.
Tối nay.

Hoảng sợ vì những gì vừa đọc được, Elliott đặt bức điện xuống bàn. Ông
đã mở phải cái hộp Pandore (1) và giờ thì những gì ông lo sợ nhất đã thành
hiện thực... Ông suy nghĩ mất vài giây, rồi miễn cưỡng cầm chiếc lọ đựng
thuốc mà ông vẫn luôn mang theo bên mình và tự ép mình nuốt ực một
viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.