HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 182

Guillaume Musso

Hẹn em ngày đó

Dịch giả: Hương Lan

Chương 16

Con người chẳng còn có thời gian để nhận biết gì nữa cả. Họ mua mọi thứ
được làm sẵn từ các thương gia. Nhưng vì chẳng có thương gia nào thật sự
là bạn, nên con người chẳng còn bạn nữa.
ANTOINE DE SAINT-EXUPÉRY

San Francisco, 1976
Elliott 30 tuổi

Elliott bước ra khỏi toa-lét, trong lòng giận điên cuồng. Anh đã làm gì để
phải hứng chịu những điều này?
Từ khi rời bỏ Ilena, anh bị ám ảnh bởi cách cô nhìn anh khi anh khẳng định
mình không còn yêu cô nữa. Anh đã cảm nhận được nỗi tuyệt vọng ghê
gớm song mặc dù vậy, anh vẫn cố nói đến mức gần như xúc phạm cô.
Tất nhiên, anh làm vậy là vì cô, để cứu sống cô, chỉ có điều chẳng bao giờ
cô biết được điều đó! Và thế là cô sẽ căm ghét anh trong suốt quãng đời
còn lại...
Ngoài ra, đó cũng chính là điều mà anh cảm nhận được vào lúc đó: anh
căm giận bản thân mình đến mức chẳng còn muốn là mình nữa.
Tình trạng rầu rĩ và chán nản,anh ra quầy rượu ngồi, gọi một ly rượu gạo
rồi uống ực một hơi. Anh mong được chết. Anh châm một điếu thuốc, gọi
thêm ly thứ hai rồi ly thứ ba.
Vậy đấy, anh sẽ giống như bố anh trước kia: tự chuốc mình say mèm cho
tới khi không đứng lên được nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.