HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 183

Bình thường, chỉ thỉnh thoảng Elliott mới uống một ly ở chỗ này hay chỗ
khác và thường thì chỉ để làm vui lòng Matt vốn là người sành rượu vang.
Vì là con của một người nghiện rượu, Elliott đã sống kề cận với sự tàn phá
của rượu và nó đã in sâu vào tâm trí của anh bằng những trận đòn nhừ tử
mà bố anh vẫn đổ xuống đầu mỗi khi ông đánh mất khả năng kiểm soát bản
thân.
Nhưng hôm nay, đó lại chính là thứ mà anh đang tìm kiếm: mất tự chủ, trở
thành một người khác. Khi anh gọi thêm một ly nữa, anh chàng pha rượu
người Hoa chần chừ mất một lúc mới dám rót cho anh, anh ta hiểu rằng vị
khách này đang ở trong trạng thái không bình thường.
- Đưa đây cho tôi! Elliott hét lên và giật cái chai từ tay anh ta rồi thả một tờ
mười đô xuống bàn.
Anh bước ra phố, ôm chặt chai rượu trước ngực. Anh ra xe, ngồi vào sau
tay lái và lại uống ực một ngụm nữa.
- Hãy nhìn đây bố, con cũng giống bố đây! Anh gào lên trước khi khởi
động máy. Con cũng giống như bố!
Và đó mới chỉ là bước đầu...

* * *

Chẳng khó khăn gì để có thể tìm thấy ma tuý ở San Francisco. Sau nhiều
lần tiếp nhận những người mắc nghiện tại bệnh viện hoặc ở Free Clinic, rốt
cuộc Elliott đã biết được thói quen của họ cũng như những nơi họ thường
lai vãng.
Vì vậy anh liền tới Tenderloin, một khu phố không được an ninh cho lắm
song lại là nơi anh có thể dễ dàng có được thứ anh đang tìm. Trong mười
phút, anh lái xe vòng vèo trong các con phố của khu vực ảm đạm đó, một
vũng lầy thực sự của nhân loại, cho tới khi anh nhận ra một gã bán hàng mà
anh biết: một gã Đen trông giống người Jamaica thường được gọi bằng cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.