HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 187

Khi bước vào phòng và nhìn thấy vẻ sợ sệt của chú chó labrador, Matt hiểu
ngay ra rằng có điều gì đó bất ổn.
- Mày có một mình hả, Rastaquoère?
Trong khi con chó sủa về hướng tầng trên, Elliott ló mặt ra phía trên cầu
thang với bộ dạng của một kẻ vô lại trong cơn cùng quẫn.
- Cậu làm gì ở đây thế? Matt trợn mắt hỏi. Cậu vẫn chưa đi Hawaii hả?
- Chính tớ mới phải hỏi cậu đây này, cậu làm quái gì trong nhà tớ thế?
- Ái chà, cậu có vẻ không ổn lắm, Matt nhận xét và không hề đáp lại lời
công kích. Có chuyện gì vậy?
- Cậu không hiểu được đâu, Elliott vừa nói vừa bước xuống vài bậc thang.
- Sao thế, vì tớ ngu quá hả?
- Có thể.
Lần này thì Matt trúng đòn. Thái độ hung hăng này hoàn toàn không giống
với Elliott và xem ra bạn anh hoàn toàn không hề ở trong trạng thái bình
thường.
- Ilena đâu?
- Chẳng còn Ilena nữa! Kết thúc rồi!
- Thôi nào, cậu nói gì thế?
- Tớ bỏ cô ấy rồi.
Matt sững người. Đó là điều anh không bao giờ ngờ tới.
Elliott buông mình xuống tràng kỷ. Tác dụng của chất gây nghiện vẫn chưa
tan biến hất. Đầu anh quay cuồng và anh cảm thấy buồn nôn. Một cơn đau
đầu khủng khiếp không ngừng hành hạ anh, giống như có những mũi khoan
vô hình đang xoáy vào óc anh.
- Khoan đã, Elliott, cậu không thể bỏ Ilena được.
- Hãy tin là có.
- Người phụ nữ ấy là cả cuộc đời của cậu... Cô ấy là điểm tựa của cậu, là
điều tốt đẹp nhất mà cậu có được trong đời.
- Cậu thôi ngay những lời to tát ấy đi!
- Những lời đó chính miệng cậu nói ra. Và cậu cũng từng nói chính nhờ cô
ấy mà cậu tìm được chỗ đứng của mình.
Quả đúng thế thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.