HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 219

Cánh cửa phòng khe khẽ hé mở. Eliott quay người lại, tưởng rằng sẽ nhìn
thấy cô y tá trực trên tầng.
Nhưng không phải cô ta.
- Phải phẫu thuật cho cô ấy thôi! Bản sao của anh thông báo bằng giọng
không hề để cho anh phản đối.
Eliott đứng bật dậy.
- Phẫu thuật gì kia?
- Một cục máu đông trên não.
Hoảng hốt, anh bác sĩ trẻ nhấc mi mắt của Ilena lên, nhưng không hề nhìn
thấy một sự mất cân đối của đồng tử nào chứng tỏ có máu đông ở não.
- Ông lấy cái tin đó ở đâu ra?
- Từ báo cáo tử vong. Nếu như cậu cho chụp cắt lớp, chính cậu cũng sẽ
thấy...
- Khoan đã nào, Eliott tự vệ, chúng ta mới ở năm 1976. Máy móc hỏng hóc,
phần mềm trục trặc liên tục, điều đó không nhắc ông nhớ lại gì sao?
Người kia không buồn trả lời, mắt tập trung vào kết quả điện tim đồ.
- Yêu cầu chuẩn bị phòng mổ ngay, nhanh lên! Ông vừa nói vừa chỉ tay vào
chiếc điện thoại treo tường.
- Khoan đã, cô ấy có rất nhiều vết thương lồng ngực: nếu mở ra lúc này, cô
ấy có thể chết.
- Phải, nhưng nếu không mở ra, rủi ro đó sẽ trở thành hiện thực.
Eliott suy nghĩ rồi lại đặt vấn đề theo cách khác:
- Mitchell không bao giờ chịu mổ cho Ilena nếu như chẩn đoán chỉ dựa trên
cảm tính.
Ông già nhún vai:
- Đó là cậu nghĩ tôi sẽ để Mitchell mổ...
- Thế ai?
- Tôi.
Eliott đồng tình khi nghĩ đến chữ "tôi" đó cũng bao gồm cả anh, nhưng vẫn
còn một trở ngại:
- Chỉ có hai chúng ta thì không thể tiến hành ca mổ được! Tối thiểu chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.