HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 224

trình tự với thuốc sát trùng rồi khoác áo blu, đeo khẩu trang, găng tay cao
su và mũ giấy vào.

* * *

Rồi cả hai cùng vào phòng mổ.
Eliott đứng lui lại một chút, để bản sao của mình điều khiển ca mổ. Ông ta
có vẻ rất thoải mái, bình tĩnh, phối hợp từng động tác một để đặt Ilena lên
bàn mổ. Ông để đầu cô ở tư thế thẳng, tránh mọi sự cử động căng cứng
hoặc xoay bên. Ông biết cô có nhiều vết thương cột sống và không muốn
làm chúng trầm trọng thêm bởi một thao tác quá khẩn trương.
Cuối cùng ca mổ cũng bắt đầu. Vị bác sĩ già hơn trong hai người cảm thấy
một cảm xúc thật đặc biệt: đã hai tháng nay ông không mổ nữa và chưa bao
giờ ông nghĩ đến chuyện lại cầm dao mổ lên. Các cử chỉ của ông thật chính
xác. Theo thời gian, ông đã học được cách kiểm soát áp lực trong những
thời khắc quan trọng. Ông biết chính xác cần phải mở chỗ nào, đôi tay ông
không hề run, tất cả diễn ra tốt đẹp cho tới khi...
- Ai đã cho phép các người phẫu thuật thế này!
Mitchell vừa bước vào phòng và mặt ông trắng bệch vì tức giận. Ông nhìn
lần lượt Samantha Ryan, Eliott và bản sao của anh.
- Người này là ai? Ông vừa hỏi vừa hất hàm về phía người bác sĩ phẫu
thuật già, trong khi người đó bình tĩnh nhắc nhở ông:
- Anh chưa qua tiệt trùng, bác sĩ Mitchell, và anh còn bỏ sót một cục máu
đông.
Tự ái, Mitchell đeo khẩu trang lên miệng và doạ:
- Mọi chuyện không thể diễn ra theo kiểu đó được!
- Ông phải qua tiệt trùng đi, Eliott nhắc lại, khiến vị bác sĩ dù tức giận điên
lên vẫn buộc phải ra khỏi phòng.
Ca mổ tiếp tục tiến hành một cách yên ổn bất ngờ. Bên ngoài, bão gào thét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.