HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 53

đã tìm cách lết được lên tận tầng trên mặt dù đang bị thương, nó vẫn cất
những tiếng sủa vui vẻ để báo hiệu rằng nó đang ở đó.
- Rastaquoère! Người đàn ông thốt lên như thể vừa nhìn thấy một hồn ma.
Cuống quít vì mừng rỡ, con chó nhảy phốc lên tay ông ta và bắt đầu liếm
hai bàn tay rồi đánh hơi khắp người ông, giống như đó đã trở thành một tập
quán quen thuộc giữa họ với nhau.
- Ông đã từng gặp con chó này rồi sao? Elliott hỏi, càng lúc càng hoang
mang.
- Tất nhiên rồi, nó là con chó của tôi!
- Của ông ư?
- Phải, của chúng ta.
Đến điên đầu lên mất thôi! Giờ thì người đàn ông này bắt đầu khiến anh
cảm thấy căng thẳng thần kinh. Nhưng để tống cổ ông ta đi thì có lẽ phải sử
dụng chiến thuật khác: vờ như đồng tình với ông ta.
Anh chờ một vài giây, rồi hỏi với vẻ hết sức nghiêm túc:
- Vậy là ông thực sự từ tương lai tới?
- Có thể nói như vậy cũng được.
Elliott làm ra vẻ đồng tình rồi tiến vài bước ra sân thượng và chống khuỷu
tay lên ban công. Từ đây, anh chăm chú nhìn xuống đường giống như đang
tìm kiếm thứ gì đó nhưng vô vọng.
- Lạ thật, một lát sau anh nói, tôi chẳng thấy cỗ máy thời gian của ông đâu
cả. Ông đã đậu nó ngoài phố hay trong phòng khách của tôi?
Người đàn ông không thể giấu nổi một nụ cười mỉm:
- Phải, khéo đùa lắm. Cậu chưa từng nghĩ đến việc tạo dựng sự nghiệp one
man show (1) sao?
Thay cho câu trả lời, Elliott gằn giọng:
- Nghe đây, ông bạn, tôi không hề quen ông, cũng chẳng biết ông từ đâu lạc
đến, nhưng tôi nghĩ ông không hề điên như những lời ông nói. Thật sự, tôi
biết chắc ông đang diễn kịch.
- Nhưng với mục đích gì?
- Tôi hoàn toàn không biết, nhưng nói thật với ông, tôi chẳng buồn để tâm.
Tất cả những gì tôi muốn lúc này, là ông rời khỏi nhà tôi ngay và tôi báo để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.