HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 155

giới gia nhập lực lượng cảnh sát, đúng không?"

"Tất nhiên là không. Làm được gì với một cái búa ngớ ngẩn màu hồng

chứ?"

"Hầu hết phụ nữ đẹp hơn nam giới và hầu hết cũng không to lớn bằng,

nhưng thế không có nghĩa là họ không thể hoàn thành công việc, đúng
không?"

"Chúng ta đang nói về những cái búa, không phải người! Anh ra khỏi xe

và đóng sầm cái cửa, rồi bước hiên ngang vòng qua phía tôi.

Tôi mở cửa và nâng tông giọng của mình lên để anh ta có thể nghe thấy.

"Em nghĩ sự ác cảm của anh về một dụng cụ ưa nhìn và đầy công năng -
mmmph." Tôi nhìn chằm chằm vào anh ta qua bàn tay đang bịt chặt lấy
miệng mình.

"Để nó nghỉ đi. Chúng ta sẽ tranh cãi về những cái búa sau, khi mà em

không trông như thể sắp ngã lăn ra thế này" Anh nhướng lông mày dò hỏi,
chờ đợi tôi đồng ý, và vẫn giữ nguyên bàn tay chặn miệng tôi trong khi
đang đợi.

Bực tức, tôi gật đầu, và anh nhấc tay ra, rồi cởi đai an toàn, nhẹ nhàng bế

tôi ra khỏi xe. Trong suốt lúc đó anh đã không nghĩ về điều này, vì nếu đã
nghĩ trước, anh sẽ mở khoá cửa vào nhà trước khi anh bế tôi lên, nhưng anh
đã xoay sở nó chỉ với một cái giật nhẹ. Tôi không thể giúp anh bởi cánh tay
phải bị mắc lại giữa cơ thể của tôi và anh, còn cánh tay trái thì vô dụng.
Ngày mai có lẽ tôi có thể cử động đôi chút, nhưng theo kinh nghiệm tôi biết
thì ngay sau chấn thương chỗ cơ bắp bị đau sẽ chưa chịu hoạt động trở lại
ngay đâu.

Anh đưa tôi vào trong, bật công tắc đèn bằng khuỷu tay, và đặt tôi vào

một cái ghế trong chỗ xó bếp để ăn sáng. "Đừng cố ngồi dậy vì bất cứ lý do
gì. Anh sẽ ra lấy túi của em ở xe, rồi sẽ bế em đi bất cứ chỗ nào em muốn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.