HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 160

"Thật khó để nhét vào đầu sự thật rằng có ai đó đang cố giết em. Điều ấy

là không thể. Những thứ như thế không thể xảy ra. Em sống một cuộc đời
tĩnh lặng, tốt đẹp, và chỉ trong vài ngày, mọi thứ đã bị đảo ngược lộn. Em
muốn cuộc đời tĩnh lặng, tốt đẹp của em quay trở lại. Em muốn anh bắt gã
đó, và làm điều ấy ngay bây giờ"

"Bọn anh sẽ làm thế. Bọn anh sẽ tóm được gã. MacInnes và Forester

đang làm việc cả cuối tuần, lần theo các dấu vết. Họ có một vài manh mối
khả quan."

"Đó có phải là bạn trai của Nicole không?"

"Anh chưa thể nói gì."

"Anh không biết, hay anh thực sự không thể nói?"

"Anh thực sự không thể nói về một cuộc điều tra đang được thực hiện."

Anh xoa dịu cơn nóng nảy của tôi. "Chúng ta hãy mang em lên lầu và cuộn
mình vào giường nào."

Một điều tuyệt vời là tôi hoàn toàn mong đợi anh sẽ mang tôi lên phòng

ngủ của anh thay vì một trong những căn phòng dành cho khách, và đó
chính xác là những gì anh đã làm. Tôi đáng ra có thể đi lại, thâmh chí tự đi
lên cầu thang, nhưng dường như là anh muốn bế tôi đi loanh quang và, hey,
sao lại không nhỉ? Anh đặt tôi xuống trong căn phòng tắm hoàn toàn rộng
rãi với phần gương trang điểm đôi, bồn tắm liền tường, và vòi sen cỡ bự.
"Anh sẽ đi lấy túi của em. Khăn mặt và đồ tắm đều ở đó" anh nói và chỉ về
phía cánh cửa tủ tường.

Tôi lấy một chiếc khăn và đồ tắm, rồi xoay sở để tháo dây buộc ở cổ mà

bệnh viện quàng vào bằng tay phải của tôi. Dù vậy cũng chẳng thể cởi được
nút buộc thứ hai, nó ở chỗ nửa ngang lưng. Chẳng thành vấn đề. Tôi để cái
thứ to lớn đó rơi tuột xuống dưới mình, và chỉ việc bước ra khỏi cái vòng
vải đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.