HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 20

từng nhận ra khu vực đỗ xe của nhân viên đơn độc thế nào vào giờ đóng
cửa.

Không ai khác nghe thấy tiếng súng. Chỉ mình tôi.

Tôi có hai lựa chọn. Chìa khoá xe tôi ở trong ví. Tôi có hai chùm chìa

khoá bởi vì số chìa khoá tôi cần cho nhà thể dục này làm chùm chìa khoá
quá cồng kềnh khi tôi đi làm mấy việc lặt vặt hoặc mua sắm. Tôi có thể lấy
chìa khoá xe không chậm trễ, mở khoá xe bằng điều khiển từ xa và nhảy
vào trước khi Nicole có thể nhìn thấy tôi - trừ vì cô ta đứng ngay ở bên kia
xe của tôi. Tôi không biết được cô ta nghĩ gì, nhưng điều gì cũng có thể.
Nhưng chiếc xe, đặc biệt là chiếc mui trần, không đủ để giữ khoảng cách
với con mèo bắt chước bị thần kinh ấy. Sẽ ra sao nếu cô ta có một khẩu
súng? Tấm mui mềm không ngăn được đạn.

Lựa chọn khác là moi chùm chìa khoá to của nhà thể dục ra khỏi túi, cảm

nhận tìm chiếc chìa khoá cửa, mở khoá rồi chui vào trong. Việc này mất
thời gian hơn nhưng tôi sẽ an toàn hơn nhiều đằng sau cánh cửa đã khoá.

Ừm, tôi nghĩ tôi còn lựa chọn thứ ba, tôi sẽ tìm kiếm Nicole và cố gắng

nhảy bổ vào cô ta, tôi có thể nếu tôi biết chắc chắn cô ta không có súng.
Mặc dù vậy, tôi không biết chắc, nên chẳng có cách nào chơi trò anh hùng
cả. Tôi có mái tóc vàng hoe nhưng tôi không ngu.

Ngoài ra, đánh nhau cũng làm gẫy ít nhất hai cái móng tay của tôi. Nhất

định thế.

Vì thế tôi khua khoắng túi cho đến khi thấy những chiếc chìa khoá của

mình. Chùm chìa khoá có cái gì đó ở giữa giữ mấy cái chìa không bị trượt
lung tung để chúng luôn luôn theo đúng thứ tự. Chìa khoá cửa là cái đầu
tiên bên trái. Tôi tách nó ra, rồi, ngồi thấp người, bước đi như vịt ngược trở
lại cửa. Chuyển động kiểu đó trông thực sự khủng khiếp nhưng đó là cách
luyện tập rất tuyệt cho đùi và mông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.