HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 201

Đó là một chuyến đi lặng ngắt đến nhà anh khi tôi ngồi nhai lại xem

những biểu hiện bực bội mới nhất đó là có ý nghĩa gì. Của anh ta, chứ
không phải của chúng tôi. Tôi biết có việc gì xảy ra với chúng tôi, nên
chẳng cần nghĩ đến đó làm gì.

Tôi đã làm anh sợ. Không phải là một nỗi sợ hãi thoáng qua, như lúc đầu

tôi tưởng, kiểu như khi người ta bị giật mình vì một cái gì đó thình lình
nhảy đến, mà là sợ đến tận xương tủy kia. Anh ấy đã bị nỗi sợ hãi tác động
mạnh.

Chính là điều ấy, đơn giản và rõ ràng. Anh đã chứng kiến tôi bị bắn ngay

trước mũi anh, rồi ngày tiếp theo anh đã đem giấu tôi ở nơi mà anh cho là
an toàn nhất trong thị trấn này, nhà mẹ anh, và sau một ngày đầy căng
thẳng, anh bước vào nhà và thấy tôi đang gắng hết sức, làm gẫy cổ hay ít
nhất, làm toạc những mũi khâu mới.

Theo quan điểm của tôi, một lời xin lỗi của người trưởng thành xứng

đáng có được một lời xin lỗi khác. Nếu anh có thể làm thế, tôi cũng có thể

"Em xin lỗi," tôi nói. "Em không có ý làm anh lo lắng, và bọn em lẽ ra thì

không nên hợp sức chống lại anh."

Anh đưa cho tôi một cái liếc ủ ê và không đáp lại. Okay, thế là anh không

đủ tử tế để chấp nhận lời xin lỗi như tôi đã làm. Tôi bỏ qua điều đó, bởi vì
dù sao, sự cáu gắt của anh nghĩa là anh thực sự quan tâm đến tôi, anh không
phải chỉ bị điều khiển bởi sự hấp dẫn tình dục và cái tính ganh đua của
mình. Dù anh có quan tâm đến tôi đủ cho chúng tôi có thể xây dựng một cái
gì đó còn chưa định hình hay không, thì ít nhất tôi cũng không phải một
mình trong chuyện này.

Chỉ trước khi chúng tôi về đến nhà anh, anh mới lầm bầm, "Đừng bao giờ

làm thế một lần nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.