HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 202

"Cái gì?" tôi bối rối hỏi lại "Dọa anh sợ, hay hợp sức chống lại anh? Anh

không thể đang nói về trồng chuối, bởi vì kiểu như là, anh biết rằng đó là
những gì em làm để kiếm sống, đúng không? Em tập luyện hàng tuần. Các
thành viên của Great Bods thấy em tập và họ thấy đoan chắc rằng em biết
em đang làm gì. Đó là biết cách làm ăn."

"Em có thể tự giết mình," anh gầm gừ, và với một cơn sốc tôi nhận ra

rằng thực tế anh, theo một cách rất đàn ông, đang bị xâm chiếm bởi nỗi lo
sợ từ những gì anh nhìn thấy

"Wyatt, anh là cảnh sát, và anh đang lên lớp em về chuyện công việc của

em nguy hiểm đến thế nào đó hả??"

"Anh là một trung úy, không phải là cảnh sát tuần tra. Anh không đi đưa

lệnh khám, không chốt chặn giao thông, hay hoạt động ngầm trong bọn
buôn thuốc phiện. Những người thực thi nhiệm vụ trực tiếp mới là những
người bị nguy hiểm."

"Có thể bây giờ anh không làm những thứ ấy, nhưng anh đã làm. Dù sao

thì, anh không phải ấp một phát là nở ra một Trung Úy bước ra từ học
viện." Tôi ngưng lại. "Và nếu anh vẫn là một cảnh sát tuần tra và em nổi
cơn điên vì mối nguy hiểm đó, anh sẽ làm gì?"

Anh không nói bất cứ điều gì khi anh rẽ lối đường vào nhà, và cho xe vào

hẳn trong ga -ra. Khi cánh cửa hạ xuống sau lưng chúng tôi, anh miễn
cưỡng nói, "Anh sẽ nói với em đó là công việc của anh và anh sẽ làm nó với
tất cả khả năng của mình. Nó hoàn toàn chẳng có gì giống với việc em
trồng chuối trong bếp của mẹ anh chỉ vừa sau cái ngày em bị bắn."

"Đó là sự thật," tôi đồng ý. "Em rất vui vì anh nhận ra điều đó. Chỉ giữ

tập trung vào những gì làm anh điên lên vì thế chúng ta sẽ không bị lạc
hướng sang cãi nhau về việc em điều hành công việc làm ăn của mình như
thế nào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.