HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 27

tỉnh táo và tập trung vào thở. Hít, thở, hít, thở. Tôi cố gắng làm như thể
đang ở trong lớp yoga.

Tiếng lùng bùng trong tai tôi bắt đầu mất dần. Tôi nghe tiếng cửa trước

mở ra, nghe nhiều tiếng bước chân.

"Cô ấy ổn chứ?" ai đó hỏi.

Tôi xua xua tay. "Cho tôi một phút thôi." Tôi cố nói mặc dù nhừng từ ngữ

thốt ra hướng xuống sàn. Ba mươi giây điều hoà nhịp thở đã đẩy được cơn
buồn nôn đi và tôi thận trọng đứng dậy.

Người mới đến, hai người đàn ông mặc thường phục và mỗi người đều

đang tháo găng tay ni lông ra. Quần áo họ ướt đẫm vì mưa và đôi giày ướt
nhẹp của họ tạo thành dấu vết trên sàn nhà sáng loáng của tôi. Tôi liếc nhìn
màu đỏ và ướt trên một cái găng tay và căn phòng quay cuồng quanh tôi.
Tôi nhanh chóng cúi gập lưng xuống.

Ừm, tôi không thường giống một bông hoa dễ vỡ thế này nhưng tôi chưa

ăn gì từ trưa và lúc này đã khoảng 10h, hoặc thậm chí là muộn hơn nữa nên
có thể tôi đang bị hạ đường huyết.

"Cô có cần bác sĩ không?" một người hỏi.

Tôi lắc đầu. "Tôi ổn cả, nhưng tôi rất biết ơn nếu một trong số các vị đây

lấy cho tôi chút đồ uống trong tủ lạnh ở phòng nghỉ." Tôi chỉ hướng chung
chung. "Nó ở sau chỗ đó, đi qua văn phòng tôi. Có thể là ít nước ngọt hoặc
một chai trà ngọt."

Sĩ quan Vyskosigh bắt đầu hướng về phía đó nhưng một trong những

người kia nói. "Đợi đã, tớ muốn kiểm tra lối vào."

Vì thế anh ta đi và Vyskosigh đứng yên ở chỗ cũ. Một người mới đến

ngồi xuống cạnh tôi. Tôi không thích giày của anh ta. Tôi nhìn rõ chúng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.