HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 25

Tôi được dặn là ngồi yên bên trong - chả vấn đề gì - khi bốn người họ

thận trọng đi ra bóng tối và mưa gió để hỏi Nicole là cô ta đang làm cái quái
gì vậy.

Tôi cực kỳ cực kỳ dễ bảo - điều đó cho thấy tôi hồi hộp cỡ nào - tôi đứng

im không xê xích một phân khi sĩ quan Vykosigh quay trở vào và ném cho
tôi một cái nhìn gian xảo. Tôi giật mình lùi lại. Đây không phải là lúc để
liếc mắt đưa tình với nhau, bạn biết đấy.

"Ma'am," anh ta nói nhã nhặn. "cô có thể ngồi xuống không?"

"Vâng" tôi trả lời, vừa đủ nhã nhặn và ngồi xuống một trong những cái

ghế dành cho khách. Tôi tự hỏi điều gì đang diễn ra ngoài kia. Không biết
chuyện này sẽ kéo dài bao lâu?

Vài phút sau, thêm mấy chiếc xe nữa đến, đèn nhấp nháy. Khu đỗ xe của

tôi bắt đầu trông giống hội nghị cảnh sát mất. Chúa ơi, chả lẽ bốn cảnh sát
không xử lý được một mình Nicole sao? Họ đã gọi thêm quân tăng viện ư?
Cô ta chắc phải là ả thần kinh không bình thường hơn tôi đã nghĩ mất. Tôi
nghe bảo là khi người nào đó bị dở hơi thì họ sẽ có sức mạnh của siêu nhân.
Chắc chắn là Nicole bị dở hơi thật rồi. Tôi nghĩ trong đầu hình ảnh cô ta hất
tung cảnh sát sang phải, sang trái khi cô ta sải bước về phía tôi và tự hỏi
liệu tôi có nên phòng thủ trong văn phòng không hay không.

Sĩ quan Vyskosigh trông chả có vẻ gì sẽ để tôi làm điều đó. Thực tế là tôi

bắt đầu nghĩ sĩ quan Vyskosigh không che chở tôi lắm - như tôi nghĩ lúc đầu
-kiểu như trông chừng tôi. Như là, để chắc chắn tôi không làm... gì đó.

Ừm, ồ.

Các viễn cảnh khác nhau bắt đầu đuổi bắt trong đầu tôi. Nếu anh ở đây để

ngăn không cho tôi làm gì đó thì đó có thể là điều gì? Đi tè? Công việc giấy
tờ? Cả hai chuyện thực sự tôi đều cần phải làm, đó là lý do tại sao chúng là
những suy nghĩ đầu tiên của tôi, nhưng tôi nghi ngờ việc Sở cảnh sát quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.