HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 45

Wyatt vươn tới nắm lấy khuỷu tay phải tôi, êm ái xoay người tôi lại và

dẫn tôi vào lại văn phòng mình "Sao em không ngồi xuống nhỉ," anh ta gợi
ý khi tự rót cho mình một cốc cà phê khác. Anh ta có lẽ sẽ xử lý ly cà phê
đầu tiên chỉ trong một hớp.

"Tôi muốn gọi-"

"Em không cần một luật sư" anh ta ngắt ngang "Vui lòng, ngồi xuống đi"

Có cái gì đó trong giọng anh ra, khác hơn cái chất giọng ra lệnh thẳng

thừng, làm tôi ngồi xuống.

Anh ta kéo một cái ghế dành cho khách ở gần đấy để nó đối diện với tôi

và ngồi xuống, quá gần đến nỗi chân anh ta hầu như đã chạm vào chân tôi.
Tôi lùi lại một chút, một phản ứng tự động mà người ta có khi một ai đó
đến quá gần. Anh ta không có quyền xâm phạm đến không gian riêng tư của
tôi, không thêm một lần nào nữa.

Anh ta chú ý đến phản ứng của tôi, tất nhiên, và miệng anh mím lại. Dù

anh ta nghĩ gì về nó đi nữa, thì anh ta cũng đầy vẻ công việc khi nói. "Blair,
em có bất cứ rắc rối nào mà chúng tôi cần phải biết hay không?"

Đồng ý, có thể đó không chính xác như là kiểu của một tay cảnh sát, và

hoàn toàn bất ngờ. Tôi chớp mắt với anh ta "ý anh là, còn hơn cả ý nghĩ tôi
đang bị bắn và rồi thay vào đó phát hiện ra tôi là nhân chứng cho một vụ
giết người? Như thế vẫn chưa đủ sao?"

"Em nói trong lời khai rằng em có một xô xát với nạn nhân trước đó vào

buổi chiều, khi em bảo với cô ta rằng thẻ hội viên của cô ta không được gia
hạn, và cô ta trở lên hung hăng -"

"Đúng. Và có những nhân chứng. Tôi đã đưa tên họ cho thám tử

MacInnes rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.