HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 74

"Con ổn. Con không định gọi đâu, nhưng con sợ lại có ai đấy sẽ gọi, và

con muốn bố mẹ biết là con vẫn ổn."

"Ơn Chúa," mẹ nói, và cả hai chúng tôi đều rùng mình khi nghĩ đến

chuyện mẹ có thể làm nếu bà biết có đứa con nào của mình bị thương. "Ai
bị giết vậy?"

"Nicole Goodwin."

"Con mèo bắt chước?"

"Đúng cô ta ạ." Tôi có thể phàn nàn về Nicole hàng giờ với gia đình tôi.

"Cô ta đỗ ở bãi đỗ sau, đợi con - bọn con có cuộc cãi lộn nhỏ lúc chiều-"

"Cảnh sát có nghĩ con làm không?"

"Không, không," Tôi xoa dịu mẹ mặc dù đã có lúc tôi chắc chắn là Tình

Nghi Số Một. Dẫu thế, mẹ không cần phải biết điều đó. "Con vừa mới bước
ra ngoài và khoá cửa khi người đàn ông đó bắn cô ta và hắn không nhìn
thấy con. Hắn lái chiếc xe bốn chỗ màu tối bỏ đi."

"Ôi, Chúa ơi, con là nhân chứng à?"

"Không hoàn toàn," Tôi nói rầu rĩ. "Trời tối và mưa nên con chẳng có

cách nào nhận diện hắn. Con gọi 911, cảnh sát đến và đó là tất cả những gì
con biết. Họ vừa mới đưa con về nhà."

"Cái gì làm họ lâu thế?"

"Hiện trường vụ án. Cần vô khối thời gian để họ xem xét mọi thứ." Tôi

không nhắc đến việc tôi có thể về nhà sớm hơn 2 tiếng nếu như tôi không ở
cùng với tên trung uý đó.

"Ừ... họ đưa con về à? Sao con không lái xe về?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.